Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010
cái bóng hạnh phúc
anh vẫn thường ôm lấy cái bóng ấy
khi em nói yêu người, vẫn nói yêu anh
em từng hoảng hốt sau khi mơ thấy anh không còn trong đời
khi em bên chồng con - vẫn nghĩ đến gã làm thơ già
bên trời mây nổi
anh đã không hề tuyệt vọng
ôm lấy cái bóng ấy để sống
anh chối từ sự thật
bởi vì sự thật luôn thừa sức huỷ hoại anh
tình yêu không hề có tội
ngàn đời là sự bất hạnh đối nghịch
nhưng tiếng khóc em từng cứu bóng trăng soi về cố hương
anh biết anh không thể chết bên ngoài lãnh thổ ấy
nên quê người đây, anh cố sống
mà về...
tuyệt vọng không màu ?
chỉ như tái tê ?
anh ôm cái bóng hạnh phúc
đó là thứ duy nhất anh có được
khi anh lìa xa quê
và khi anh biết anh yêu em...
12-2010
hoàng lộc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc