Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

của một chia xa








ta muốn chết như một lần được chết
khi nghe đau quấn cổ sợi dây tình
em đã buộc sao còn chưa chịu thắt
để thêm dài thê thiết một sinh linh

lời dẫu mặn dẫu nồng nhau - cũng trả
tóc em dài tới lúc chẳng dài hơn
xin dối trá một lần cho dối trá
để yên lòng em tay bắt tay buông

lúc khinh ghét những dặm đời mê mỏi
thì quê xưa lại gặp buổi trăng tà
em biết chắc tình kia đang hấp hối
sao tay còn nắm giữ một chia xa ?

12-09


hoàng lộc

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009

về đâu, hạt bụi ?


em là hạt bụi
một chiều lơn tơn
bay vào con mắt

khi lệ lăn tràn
mới hay mình khóc

tư từ nhỏ ơi
anh cần thau nước
anh úp mắt vào
trừng- cho em thoát !

em chờ em khô
rồi em bay trớt
tình - chờ em khô
rồi tình anh mất !

cố hương không màu
hạt bụi về đâu ?

12-11



hoàng lộc

Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2009

sầu lãng tai


anh có tuổi rồi - cái tai nghễnh ngãng
em nói trăm lần, lắm lúc không nghe
không nghe được em, anh càng tiếng lớn
đề em than van sao nạt nộ em hoài !

đầu dây bên kia, em thì thầm lép nhép
anh tưởng điều chi khiến em bực mình
hỏi em - em trả lời - anh đâu nghe được
nên cứ loay hoay than khổ với tình

lại còn những khi anh chỉ nghe một nửa
nghe được tiếng này lại trật tiếng kia
có hỏi em - rồi cũng chỉ nghe một nửa
cơn ghen vẫn thường từ nỗi hồ nghi...

yêu thương chẳng tròn khi cái tai đã lãng
(lòng chực chờ vui khi gửi hết tấm lòng)
tình anh cứ đầy theo từng con nước lớn
mà muốn nghe em, lại phải đợi nước ròng !


25-12-09



hoàng lộc

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2009

trên nỗi hoài nghi










đôi khi ta lắng nghe em nói
để tin em hơn cả chính mình

đôi khi ta biết lời trong gió
rồi sẽ bay đi, sẽ biệt mù
chỉ tội chữ tình thêm lở dở
để ai hoài bóng xế trăng lu

có những cơn ghen còn xé ruột
bởi yêu thương như nước vỡ bờ
ta chất mối sầu lên ngọn tóc
giả đò thanh thản một đời thơ

ta thử giả đò như chẳng biết
khi ngày sụp lặn phía hoàng hôn
(đâu thể giả đó cho hết kiếp
mà nguôi khuây hết thảy chuyện buồn ?)

em có từng thương ta thiệt bụng
có từng thăm hỏi cõi lòng ta ?
đừng treo một nhánh tình lơ lửng
rồi bắt đời nhau phải trổ hoa !!!

2009


hoàng lộc

Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2009

bóng xế

ta bỏ đời ta đi mấy bữa
mà ra thương hải biến tang điền
mới hay lắm thứ mình không thể
ngắn ngủi mùa thơ, ngắn ngủi em

lắm thứ không cầu không cưỡng được
trong cơn tình sự sắp tàn hơi
níu em là níu lời chia biệt
khi đã ta đây cạn kiếp người ?

về lại đời ta coi bóng xế
phủi tay là trắng cả bàn tay
ta che sao hết từng cơn gió
có thể mùa đông thổi tối nay...

12-09

hoàng lộc

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2009

để còn lo ngủ



ta mở mắt thấy ngày qua rất vội
mùa đông kia vừa phủ kín u hoài
em có lẽ đã dần quen tiếc nhớ
sao mối tình chưa tới lúc phôi phai ?

ta lại đắp chăn dày hơn- ngủ nữa
lạnh đầu hôm còn lạnh tiếp trưa trời
đầu đã bạc, gối làm chi nỗi khổ
tiếng thở dài - cứ thế - giữa cơn mơ

sông đã biết gì sông mà hiểu biển
mỗi thác ghềnh, ân nghĩa cũ vời xa
em dễ biết gì ta mà yêu mến
mà cam lòng gắn bó với phong ba ?

khi thức giấc thấy con chiều rũ mỏi
lại không yên - nằm tính chuyện chia lìa
em cứ khóc một lần cho tỉ đã
để ta còn lo ngủ kẻo khuya lơ...

14-12-09


hoàng lộc

Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2009

về Thủ Đức


về nơi cái thuở anh về
xin em chỗ
một vỉa hè
được không ?
ngồi thương nắng gió phiêu bồng
trở cơn xa lộ
xe lồng đã xưa

em qua chợ Nhỏ bây giờ
hỏi Tăng Nhơn Phú còn ngơ ngẩn đồi ?
chiến chinh thì cũng phai rồi
đời anh thì đã một đời tan hoang

về -
nghe không hết điêu tàn
chỉ thương
chút nắng sân trường
và em.


hoàng lộc

Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2009

ngày nhớ










yêu như thời mới yêu
thương hơn thời mới lớn
nghe ngát hương cuối chiều
em, loài hoa nở muộn
vườn hồn anh thầm reo

thương thiệt thà câu nói
yêu hồn nhiên tiếng cười
lòng nhau từng trao gửi
hai ta là một người

mắt như vừa mới tỏ
tóc như vừa chớm xanh
cứ thêm từng phút nhớ
dập dồn em trong anh

nhớ em nhớ cả ngày
chăm lo lời em dặn...
tình yêu như sông dài
chỉ mơ tìm biển mặn.

2009

hoàng lộc

ngày nhớ


yêu như thời mới yêu
thương hơn thời mới lớn
nghe ngát hương cuối chiều
em, loài hoa nở muộn
vườn hồn anh thầm reo

thương thiệt thà câu nói
yêu hồn nhiên tiếng cười
lòng nhau từng trao gửi
hai ta là một người

mắt như vừa mới tỏ
tóc như vừa chớm xanh
cứ thêm từng phút nhớ
dập dồn em trong anh

nhớ em nhớ cả ngày
chăm lo lời em dặn...
tình yêu như sông dài
chỉ mơ tìm biển mặn.

2009

hoàng lộc

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

đuổi tình khỏi cửa


đã tới lúc không còn nuôi nổi nữa
dẫu đau lòng, ta cũng đuổi tình đi...

em có thầm tiếc nhớ thuở xưa kia
ôi cái thuở rất xa mà rất gợi
thuở ta biết ta vì em lầm lũi
tìm những điều dại dột tưởng vì nhau

để cứ mãi vì nhau mà thiếu đói
mãi vì nhau mà quá đỗi âu sầu

(có những điều em hiểu rất lơ mơ
khi ta thắp thêm cho tình ngọn lửa
em chúm môi cho gió thổi vù vù...)

trong yêu dấu ta ưa điều rất thực
là những điều em hiểu rất thi ca
nên mỗi đứa nuôi tình theo mỗi cách
tình, cho nên, ngỗ nghịch đến không ngờ

để lắm lúc ta cúi đầu ngẫm nghĩ
yêu em rồi sao vẫn giống như chưa
cũng lắm lúc em cúi đầu tự hỏi
em yêu người hay yêu cái hồn thơ ?

chính là lúc em đuổi tình khỏi cửa
tình quay lui còn cãi bướng, hàm hồ
ta cũng đá cho lộn đầu chúi mũi
nước mắt gì mà nước mắt như mưa...


7-12-2009



hoàng lộc

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2009

khi tình bất ổn



chết thiêng ?
sống chẳng khôn gì
làm sao ta biết tình
khi lở - bồi ?
như từng so đũa le đôi
để cam khập khiễng bữa đời, bữa em

uổng công nhau thuở đi tìm
uổng công bữa gặp
và riêng tháng ngày
chỉ còn con mắt mờ cay
ngó nhau nhăn mặt nhíu mày -
đã chưa ?

tay buồn đụng cái buồn,
khua
cái đau cũng mới như vừa biết đau
em ơi
tình đủ cơ cầu
có khi mình cũng bỏ nhau được rồi ?


2009


hoàng lộc

Thứ Năm, 3 tháng 12, 2009

mong tình tàn phai


thấy bạn bè ra đi
anh lại nằm với bệnh
nhớ em- buồn không chia

cơn đau dỗ anh mê
cơn đau dìu anh tỉnh
ra đi là trở về
sao bàn chân đã lạnh ?

trăm năm rồi cũng ngắn
mùa xa lại còn dài
hoàng hôn anh bệnh hoạn
cực lòng em sớm mai...

trở mình nghe không ổn
biết trời kia lạnh đầy
nhớ em - vì nhớ lắm
mà mong tình tàn phai...


12-09


hoàng lộc

Thứ Tư, 2 tháng 12, 2009

ngày chẳng còn anh


* gửi theo Đặng Ngọc Khoa
* tặng em




rồi cũng phải một lần đi như thế
dẫu không đành vạt nắng cuối chiều trôi
anh cũng phải một lần đi như thế
dẫu chưa tin đã dứt thuở làm người

bởi cứ chắc hãy còn em ở lại
một mình xin níu giữ một linh hồn
em sẽ thấy trần gian thêm trống trải
khi bất ngờ anh phải hoá tro than

rồi cũng chắc tình yêu kia vô nghĩa
nếu một ngày em biết chẳng còn anh.


2-12-2009


hoàng lộc