Thứ Hai, 31 tháng 8, 2009
bài phụ bạc
nhớ em chiều một ta ngồi
phụ về một phía canh đêm
hắt hiu có một bóng đèn chờ trông
nghe trong đoá cúc lặng thầm
phụ mùa thu, áo - sương đầm vải thô
yêu em chẳng bến chẳng bờ
cứ như sắp sửa tới giờ chia tan
em về khóc một tuần trăng
khóc ta tình phụ (phụ em phụ người)
đã hơn cả cái đổi dời
vai nhau nhiều tiếng lá rơi - ngợ ngàng
ta còn đám tóc mờ sương
bay phơ phất giữa con đường hư hao
hẹn em giết một đời sầu
mà nghe cứ nước chân cầu vờn quanh
thôi em đừng phụ chi tình
biết đâu bạc cả lòng anh mất rồi.
30-8-09
hoàng lộc
Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2009
mây xưa bay về
mây bay về như mây ngày xưa
tội đời ta-cả đời giăng mưa
người ơi,đã mấy trùng tan hợp
mà cõi buồn riêng cứ nhặt thưa. …
là thuở sân trường mơ bóng mây
tuổi đang trăng,hồn sớm trăng đầy
ngập ngừng theo tiếng chim mùa phượng
đành cánh chim vù,ta sẩy tay…
ấy thế mà hơn hai mươi năm
người là mây nên tình phù vân
chăng hay ta những phen chìm nổi
đến chút tài hoa cũng cát lầm
ngờ đâu mây thuở đó bay về
một góc trời riêng chỗ cố tri
thân thương tay của bàn tay nhỏ
người ơi, lòng cũ hãy còn se!
hãy còn tơ tưởng thoáng mây qua
hai mươi năm, đôi lứa đã già
ngó nhau con mắt mờ con mắt
như thể đời ai vẫn có ta…
hoàng lộc
Nguyễn Tất Vịnh phổ ca khúc năm 2002 và Hạnh Nguyên hát 2004
mây xưa bay về
tội đời ta-cả đời giăng mưa
người ơi,đã mấy trùng tan hợp
mà cõi buồn riêng cứ nhặt thưa. …
là thuở sân trường mơ bóng mây
tuổi đang trăng,hồn sớm trăng đầy
ngập ngừng theo tiếng chim mùa phượng
đành cánh chim vù,ta sẩy tay…
ấy thế mà hơn hai mươi năm
người là mây nên tình phù vân
chăng hay ta những phen chìm nổi
đến chút tài hoa cũng cát lầm
ngờ đâu mây thuở đó bay về
một góc trời riêng chỗ cố tri
thân thương tay của bàn tay nhỏ
người ơi, lòng cũ hãy còn se!
hãy còn tơ tưởng thoáng mây qua
hai mươi năm, đôi lứa đã già
ngó nhau con mắt mờ con mắt
như thể đời ai vẫn có ta…
hoàng lộc
Nguyễn Tất Vịnh phổ ca khúc năm 2002 và Hạnh Nguyên hát 2004
mây xưa bay về
Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2009
trăng ngớt
đã biết em thua người thiên hạ
đã biết trăng kia lạnh mấy mùa
cũng mặc cho đời thêm tệ hại
nỗi sầu tình trắng những ngày mưa
đã biết em không là cố nhân
đã biết trăng không rằm - trăng gần
ta vẫn mơ làm ông Lý Bạch
một đêm nào chết giữa sông trăng
em mãi vô tình như mây nổi
đâu biết ta đau tmùa trăng chìm
mà biết, chắc gì không vỡ lỡ
cành chiều đã rụng hết cơ duyên
thuở đầu đời ta thường chết hụt
chữ tình cũng lắm chứng nan y
mà cuối đời ta nào chết được
dù lắm lần em bỏ tình đi
chẳng lẽ ta nuôi cơn sốt ngầm
em còn che mặt suốt trăm năm
ta yêu cứ trúng loài kiêu bạc
trái đất không chừng đã ngớt trăng
1974
hoàng lộc
Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2009
Thứ Năm, 27 tháng 8, 2009
Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009
nhiều điều không hiểu
nhiều điều không hiểu đâu em
một điều cũng
hiểu chết liền,
đó thôi
ta đi tóc trắng bên trời
bỏ em xanh tóc
bên đời phù du
đợi cho cạn kiếp sương mù
yêu em hồ dễ yêu bù
được sao ?
một điều cũng
hiểu chết liền,
đó thôi
ta đi tóc trắng bên trời
bỏ em xanh tóc
bên đời phù du
đợi cho cạn kiếp sương mù
yêu em hồ dễ yêu bù
được sao ?
tà dương là nắng chiều đau
vầng trăng dường đã quên màu rồi em
cho nên ta
hiểu chết liền
lanh canh có tiếng tàn đêm chẳng ngờ !
tưởng còn thầm hỏi trang thơ
quầng thâm con mắt
mà chưa thấy người
nhiều điều không hiểu em ơi
nỗi ta
rớt giữa nỗi đời.
tứ tung...
21/8/09
hoàng lộc
hoàng lộc
của một cô trung
em còn nhỏ mà trị vì thiên hạ
khi quanh em là một lũ gian thần
bờ cõi ấy ai dày công hãn mã
để ta hoài cay đắng mối trung quân
cái quạnh quẽ thường giết người như bỡn
thuở tình buồn là thuở gió lê thê
những oan khuất lấm lem đời ngạo mạn
ta ngồi nghe gió trở một phương về
em trẻ dại chẳng làm chi hơn được
tưởng tay không mà giữ nổi hoàng thành
ta cúi lạy một lần trăng hẹn ước
rồi ngẩng đầu uống hết nỗi quyên sinh
hoàng lộc
Thứ Hai, 24 tháng 8, 2009
thơ thất tình
ta biết từ chính trái tim ta
có một chỗ riêng cho tình yêu ở
ngoài em ra chẳng còn ai tới nữa
rộng vô cùng mà khó chứa nhiều thêm
ta phải lòng cái-tính-cái-tình em
thanh mảnh ngón tay nồng nàn sợi tóc
những thứ quí trời cho - em có được
hoá trong ta thành một nỗi mê cuồng
muốn hỏi rằng em cũng trái tim thơm
có chỗ nào riêng cho tình ta ở ?
đã ta được vào ? đã em khép cửa ?
đã tan hàng lũ bướm ấy tà tâm ?
ta thở dài - hỏi em - rồi về không
thế nào là thằng tình si - em đếch biết !
hát thất tình ca, nghe buồn thúi ruột
mới hay đời rủ lạnh một tà huy...
20-8-09
hoàng lộc
Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2009
khi đọc lại thơ anh
cứ tưởng chuyện thơ đẹp hơn chuyện đời
anh đeo đẳng với thơ bốn mươi năm rồi - có lẽ
những bài thơ anh viết hồi rất trẻ
đọc lại - quả đời chẳng đẹp bằng thơ !
có những bài anh viết tặng tình xưa
vừa trách vừa thương những người bội bạc
có câu thơ như lưỡi gươm tàn nghiệt
tưởng chém vào người, lại chém vào anh !
chuyện đổi dời làm hỏng cái thân danh
đôi lúc tình yêu trở thành cái cớ
câu thơ tan phai với đời cùng khổ
nỗi thất tình và thất chí - như nhau ...
may - em đến với anh, không đến từ đầu
mà lại rủi khi bước tình quá chậm
bởi ly rượu nào không vơi, tài hoa nào chẳng cạn
trang thơ cuối đời đâu xứng với lòng em !
quá lắm tai ương, quá lắm nổi chìm
thơ viết về em thiếu lời thiếu chữ
nỗi đau lớn viết làm sao kịp nữa
anh làm thơ là xé trái tim mình
những trang thơ cuối đời anh, dành để tặng tình
(tình bất trắc của lòng em nhân hậu)
đi suốt bốn mươi năm, cuối đường còn gió bão
mới biết chuyện đời chẳng khổ bằng thơ
2004
hoàng lộc
Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2009
mùa xuân có nói giùm anh ?
mùa xuân có nói giùm anh
những điều anh không thể nói ?
như cây nói giùm chuyện núi
nước buồn than thở đời sông
gió hát theo mây phiêu bồng
hương bật lời hoa mới nở...
những điều lòng anh vẫn giữ
mùa xuân nói giùm anh không ?
hiu hiu chút nắng tàn đông
giọt sương vơi đầu ngọn cỏ
làm người đã đành một thuở
yêu em có đành suốt đời ?
những điều anh đau đớn hoài
mùa xuân dường như đã biết !
em nghe kìa trong giọt mật
vỡ oà vị đắng tình ong
những điều khiến lòng sợ mất
mùa xuân nói giùm anh không ?
hoàng lộc
Vĩnh Điện phổ nhạc, tiếng hát Hương Giang
Thứ Năm, 20 tháng 8, 2009
buồn thu sớm
thôi em giọt lệ xin dừng
đời ta thì đã quá chừng hợp tan
nghĩ thương mắt nhỏ khô vàng
trăm năm đừng tưởng chẳng còn quạnh hiu
ở đây nắng gió không nhiều
cây cao mấy cũng tàn thu trước mùa
ta ngồi nghe chút sa mưa
cái rơi đứt ruột dễ chừa một ai !
em qua mấy bận tình hoài
bỏ anh với tiếng thở dài ở đâu ?
19-8-09
hoàng lộc
cây cao mấy cũng tàn thu trước mùa
ta ngồi nghe chút sa mưa
cái rơi đứt ruột dễ chừa một ai !
em qua mấy bận tình hoài
bỏ anh với tiếng thở dài ở đâu ?
19-8-09
hoàng lộc
Thứ Tư, 19 tháng 8, 2009
tứ tuyệt tặng nàng
Thứ Hai, 17 tháng 8, 2009
lời giã biệt
về một bữa - với em - cùng một bữa
ngó vầng trăng nghiêng ngả phiến sau cùng
em lại phải ngó đời ta nghiêng ngửa
những cánh hồn gãy rạp phía sau lưng
về với cả phường xưa đau phố cũ
những chiều lu cũng lấp cuối mùa vui
ta đứng vịn vai cầu, nghe sóng vỗ
con thuyền không chở nặng mấy u hoài
em tóc đã trường giang xanh lặng lẽ
một đoá sầu còn thắt lửng vai ngoan
đôi mắt ướt ngó anh mà không thể
chút niềm riêng ùa vội tới trong lòng ?
đi mấy kiếp để không cùng một kiếp
trắng màu mây là trắng mãi ngàn sau
ta muốn nói với em lời giã biệt
mà máu hồng cứ ứa ở môi đau...
16-8-09
hoàng lộc
Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2009
cảm xúc rời
khi lên đồi - lòng như chim bay
xuôi dốc mỏi cúi đầu muốn khóc
con đường còn chừng bao ?
chỉ em, người duy nhất
không chịu phỉnh lừa tôi
những chục năm ung dung qua
mà đời em bất trắc
tôi cũng từng chục năm
lăn hoài trên khổ nhọc
em sinh cho người những đứa con ngoan
và em nuôi con thành đạt
tôi vẫn qua mỗi khu vườn
hoa phù dung nở trắng
màu tình tuyết sương
trễ tràng gặp nhau
con đường còn chừng bao
lòng tôi lặng giữ
lắm điều hoang vu
trong em
lệ khô mặn nồng từng hạt
tôi với chiều điêu linh
mây bạc
chỉ em, người duy nhất
không chịu phỉnh lừa tôi
để bùi ngùi hạnh phúc
khi được em chối từ
4-03
hoàng lộc
Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2009
đêm trắng
thức trắng dã mắt mình
giúp chi cho tình ấy ?
gõ lòng thay trống canh
tiếng gà đầu đã gáy !
những đêm không ngủ được
ta làm người đợi trăng
câu thơ buồn thuở trước
so đời ta - chi bằng !
người tình trong thơ xưa
lay rèm trăng ẩn hiện
người tình trong thơ ta
bận đời vui, không đến ?
trăng càng đi trên đầu
bóng càng dài trước mặt
còn thức được bao lâu
với ngọn tình leo lắt ?
hoàng lộc
Thứ Tư, 12 tháng 8, 2009
đòi lại cái xương sườn
quả nhiên trong kinh thánh có ghi rằng
cái xương sườn của tôi chính là em đấy
khi chứng cớ đã rõ ràng đến vậy
nghĩ mích lòng ? em vốn vẫn làm cao ?
em lắc đầu ? em chẳng của tôi sao ?
giùm tới hỏi Chúa Trời kia khắc biết
dẫu phải lắc lơ xa hằng mấy kiếp
tôi dễ chi quên đã mất cái xương sườn
ngày ấy chia tay trước cửa địa đàng
em - rất tiếc - tôi chưa hề đánh dấu
để xuống đời ưa nhìn lầm nhận ẩu
người đàn bà nào tôi cũng tưởng là em
mãi đặt điều thẹn, ngượng - hoá nên quen
chớ thiệt tình yêu : người đòi - kẻ trả
em chính của tôi - cứ thẳng thừng : em ạ,
hãy gửi nguyên đây một cái xương sườn !
em chớ làm cao và chớ giận hờn
đừng nỡ mập mờ kinh tân kinh cựu
cái xương ấy tôi là người sở hữu
kinh luật nào em chẳng thuộc về tôi ?
lầm lũi yêu thương đứt nửa đời rồi
tôi đã trần thân với đớn đau khổ nhọc
cái xương sườn xưa tôi quyết đòi cho được
em chối từ ư ? em có quyền gì ?
hoàng lộc
Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2009
tắm ngựa
ta ở ngoài trung rầu ngọn bấc
vô nam, nghe gió bỗng se lòng
xứ người đã lắm tay thành đạt
sao một ta đây còn long đong ?
bạn vốn thương hồ, mê ngựa chiến
nuôi đôi con - Tết, thả trường đua ?
ta ăn nhờ bạn, giúp việc bạn
tắm ngựa cho quen gió trở mùa
khi hát lưng chừng bài Tẩy Mã
nghĩ mình hơn hẳn Uất Trì Cung
mồ hôi ngựa với ta-đầy-rượu
tiếc bạn không là Đường Thế Dân !
tiếc bạn xô bồ mâm phú quí
ham chơi bỏ mặc cái trăng thề
gió lên, vó dựng, rung bờm - hí
ngựa muốn dành ta nỗi nhớ quê ?
ta chẳng rành chi coi tướng ngựa
ngó nhau, bốn mắt chạnh khô vàng
ngửi nhau chợt thiết thân ngày cũ
mới biết mình với ngựa - đồng hương...
hoàng lộc
Thứ Năm, 6 tháng 8, 2009
còn mãi đi tìm
anh mài sắt cả đời không phút nghỉ
mà cuối đời chưa thấy nổi cây kim
năm bảy bận cồn dâu xanh bãi bể
trắng đôi tay đuối bắt những hao mòn
tà dương ấy đã tà dương khắp cõi
ngày xuân cam khuất vội để xa lìa
anh khập khiễng chân thêm nghìn bước mỏi
mà vẫn đành hun hút lối tình si
đi không tới bởi thôi rồi cạn kiếp
gió suy vi thổi rã những cành tàn
đào hoa số - (số đào hoa thất thiệt!)
em cứ ngoài dương thế mãi sao đang ?
rồi mắt khép cũng ngập ngừng cố sự
lũ mưa chiều nắng sớm ghé phân ưu
một kiếp nữa với dặm ngàn lữ thứ
anh cùng bay dâu đó giữa mây trời ...
4-07
hoàng lộc
những ngày anh bệnh
những ngày anh bệnh - buồn hiu
ngó qua cửa sổ ít nhiều tủi thân
lẽ đâu đã cuối đường trần
trái tim thơ dại sắp ngừng đập sao ?
nằm đây tay mỏi kê đầu
nghĩ thương mộng trước mộng sau héo mòn
đôi người tay bắt tay buông
đã ra bất nghĩa, chỉ còn em chưa !
anh cao huyết áp không ngờ
để xây xẩm giữa bài thơ tỏ tình
cho dù bệnh lớn trong anh
có em thăm hỏi cũng lành lại thôi ?
nằm nghe chăn chiếu đau người
ngó ra cửa sổ thấy trời lập đông ...
12-03
hoàng lộc
Thứ Ba, 4 tháng 8, 2009
khi lâm thế
từ mùa lễ Tạ Ơn
khi tạ ơn đất trời
anh cảm ơn cuộc đời
còn thương thằng lạc xứsống buồn trên đất lạ
dễ quen gì phong thổ
anh gầy, lại gầy hơncũng may tình, dẫu muộn
bỗng trổ cuối vườn thuôi, bởi tình trổ muộn
nên hoài đau sương mùvẫn tin em, tin mình
mỗi bước, cùng bất trắc(thương tóc em còn xanh
chia hồn anh mỏi bạc !)ơn mưa thuận gió hiền
anh xin tạ ơn em
đã nuôi tình đúng bữa !25-11-03
hoàng lộc
những bước mùa đông
tình quá lớn, lòng anh thì nhỏ quá
ngày thu tới ngày thu qua vội vã
quen mà nỗi khổ ấy, chưa quenanh xuống phố mỗi chiều năm bảy bận
khi mỏi mắt ngó theo niềm vô vọng
biết đời mình khó tránh những phai phôinghĩ tóc áo qua ngàn trùng cánh gió
có ráng sức căng hồn ra níu giữ
chim cũng bay, lá nhớ cũng xa cành ?em lắm thứ của đời anh tha thiết
kho riêng tham đâu khép nổi vô cùngngày thu tới, ngày thu đi mất biệt
khổ mối tình bước những bước mùa đônghoàng lộc
với bạn, ở Atlanta
* gủi Uyên Hà, Phan Xuân Sinh, Đỗ Xuân Quang, Đức Phổ ...
phố Mỹ không dưng mà có bạn
cho dẫu đầu xanh ra tóc trắng
bốn mươi năm vẫn cứ học tròta - bạn nhìn nhau như chẳng khác
thơm nguyên kỷ niệm thuở sân trường :thổi bóng xà phòng căng mộng ước
đành vỡ hoài giữa nắng chiều hoang *bạn của quê nhà ưa tứ xứ
ta run đất khách sụt sùi quêbạn thèm đi, cả đời - đi mãi
ta lơ ngơ hỏi một nẻo vềcùng có đôi ngày qua khắp phố
no nê bằng hữu cuộc sum vầyào ào giọng Quảng tràn mâm rượu
thiệt đã đời nhau mấy trận saythành phố không em - ta cũng đến
để cầm tay bạn rất...tình sicố hương ngàn dặm dường trong bạn
đủ ấm lòng ta, kẻ đói quê ....19-21 / 9-03 * ý thơ bong bóng bay của Uyên Hà
hồng nhan nửa Quảng
quê anh cũng có một thời
gió sông Thu hát ru đời hồng nhan
làm dâu xứ Quảng không làm
bỏ đi đâu - để gian nan chữ tình ?
ngậm ngùi biết mấy quê anh
nuôi em đến tuổi trưởng thành - rồi xa
em về làm vợ người ta
mấy mươi năm kể trăng tà nước xuôi ...
may đâu lại có một thời
lang thang góc biển chân trời, gặp nhau
nhắc chi buồn thuở qua cầu
nhắc chi ngọn cỏ tình cao nấm mồ
anh gìn giữ Quảng trong thơ
để nghe nửa Quảng bất ngờ trong em
hai ta nắng nổi sương chìm
mà như chung một trái tim quê nhà
đã gần mỗi dặm đường xa
dẫu cho nước lạc giang hà - kể chi !
10-9-03
hoàng lộc
vết thương thơ dại
anh lỡ sống đời luôn thiếu hụt
nên thường mỗi bữa chắt chiu riêng
đêm qua, chợt biết mình thao thức
đang có em mà sợ mất em
bởi nắng sẽ tràn qua lối cỏ
tình anh , ôi, chỉ vạt sương buồn
tay thơ che suốt ngày đi nữa
dễ chắc vuông tròn một cánh sương
anh giữ vườn lòng anh sớm tối
ơ hờ chút mộng thuở về xa
tay em gieo hạt mùa trăng ấy
những luống ân tình sắp trổ hoa
xin giữ lòng em như đã giữ
cuối đường quá lắm đứa tà tâm
bao điều không nói, riêng trao gửi
biết có hoài xanh cõi nhớ thầm ?
tình cứ e dè đi bước một
nỗi lo nỗi sợ bước theo cùng
đêm qua mới chắc mình thao thức
để bất ngờ thơ dại vết thương ...
8-03
hoàng lộc
Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2009
đừng quấy rầy anh
ví có ông trời, anh sẽ hỏi :
chữ tình sao lại bắt truân chuyên ?
trăm năm tiêu đứt hơn phần nửa
thì quãng nào anh mới được em ?
em cũng làm ơn đừng nhắc nhở
nhắc chi sóng lớn biển ngày đông !
nhắc chi mùa cũ từng mưa bão !
sợ lắm, xin khuây lấp bớt giùm !
anh chắt chiu đến tháng đến ngày
cuối đời thơ được chút tình đây !
tài hoa chi đó mà oan kiếp !
hãy để anh yêu, chớ quấy rầy !
lòng em, đã biết lòng em thế
lo những điều lo khác mực thường
mà vẫn làm anh buồn xiết kể
ai mà không sợ những tai ương !
tội lắm, ngày ơi thôi vội vã !
cứ sớm mai, thôi đừng xế chiều !
và hỡi cây kia đừng rụng lá !
đừng quấy rầy anh ! anh đang yêu !
hoàng lộc
Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2009
sau ngày bão phố
nhớ em, nhớ sảng từng giờ
phố đêm mất điện chẳng chờ được nhau
(em chờ ta đến bao lâu ?
ta chờ em đến bạc đầu rồi đây !)
nhớ em, nhớ sảng từng ngày
gió nghiêng ngả phố tàng cây ngập đường
ông trời đã nổi tai ương
đói no - tình lại thất thường đời ta
biệt mù những cánh thư xa
biết đâu chút mộng cũng nhòa nhạt đi
ta ngồi với nến trông khuya
tiếng thương còn vọng ngoài kia gió đàn
phố em thắp ngọn đèn vàng
xin cho chút sáng lòng sang phía này
phố đêm mất điện chẳng chờ được nhau
(em chờ ta đến bao lâu ?
ta chờ em đến bạc đầu rồi đây !)
nhớ em, nhớ sảng từng ngày
gió nghiêng ngả phố tàng cây ngập đường
ông trời đã nổi tai ương
đói no - tình lại thất thường đời ta
biệt mù những cánh thư xa
biết đâu chút mộng cũng nhòa nhạt đi
ta ngồi với nến trông khuya
tiếng thương còn vọng ngoài kia gió đàn
phố em thắp ngọn đèn vàng
xin cho chút sáng lòng sang phía này
31-7-03
hoàng lộc
của những điều riêng
nếu có một ngày bên em-thầm-lặng
xin kể chuyện đời chuyện mộng em nghe
anh - vì sao gặp mấy quãng tình chia
vì sao lá chưa xanh mà phải úa ?
người ta làm thơ qua ngàn trùng sóng gió
lắm tàu bay tàu thủy đã lên đường
anh - gã xà ích già thủng thỉnh tay cương
biết còn kịp đưa em về họp chợ ?
đời nắng mới, hồn anh thì quá cũ
chút sương trời không khéo sẽ tan phai
mỗi dòng thư, đêm, giấy mỏng đèn soi
vẫn nắn nót - vẫn chưa đành trao gửi
em cũng thế - cũng nổi chìm tiếng gọi
những điều riêng cất giữ mãi trong lòng
hỏi muộn màng có làm khổ em không ?
anh chợt biết (bao điều anh chẳng biết)
như vì đâu trăng kia chưa nỡ khuyết
sao đóa hồng lại trổ cuối vườn khô
để ngập ngừng, em lật tiếp trang thơ ...?
15-7-03
hoàng lộc
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)