Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2009

như khi tình nhỏ giọt



anh như loài gỗ chắc
em muốn đốt làm than
lửa hừng anh đỏ rực
không một lời xin van

vậy mà em thiếu nước
cho anh thành tro tàn

*

anh như loài sắt hiếm
khi tuổi đời càng cao
nung hồng anh mấy lửa
em muốn rèn làm dao

nửa chừng – không đủ nước
tuổi sắt đành hư hao

*

ôi có gã làm thơ
yêu em dài cơn sốt
cứ yêu phút yêu giờ
mà tình em nhỏ giọt !


hoàng lộc

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2009

khi tình ngoài năm mươi










bạn bè anh ai cũng từng biết yêu
ở tuổi ngoài năm mươi – tình không giả nữa
ví cái rủi còn theo hoài mỗi đứa
là lỗi đời – không phải lỗi tình đâu !

phiền hà làm chi tình trước tình sau
thêm buốt giá nhiều ngăn lòng kỷ niệm
bạn bè anh, tình yêu đang lứa chín
từng cây riêng – riêng mỗi sớm mai đời

anh cúi đầu : cũng ở ngoài năm mươi
và rất dĩ nhiên : tình không thể giả
(khi tự viết không còn sai chính tả
yêu câu văn là chính thức yêu mình)

có lẽ nào anh lại tiếc cho anh
về thuở trai tơ tỏ tình như bỡn
để ngoài năm mươi ý lời đã sẵn
chực tuôn trào mà cứ nghẹn trên môi

chắc thuở trai tơ chín bỏ làm mười
cũng bình thường thôi tình còn tình mất
bởi cầu thủ với thời đang sung sức
đường bóng đầu – đá trật – có đường sau ?

ngoài năm mươi tình gửi sợ lòng đau
ưa cái chắc nên cứ ngờ em ạ
tình lỡ bề nào – như viết sai chính tả
đã khổ mình còn khổ cả câu văn !


hoàng lộc

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2009

đôi miền hẩm hiu










anh còn chi để chờ em
sóng xô biển bắc mưa chìm cõi nam
ghé đêm trách buổi trăng tàn
ghé cây xót những mùa hoang vắng cành

em còn chi để chờ anh
ngày xuân lỡ hội đạp thanh mất rồi
lẽ đâu chỉ được khóc vùi
lẽ đâu chẳng được cạn lời trước sau

ta còn chi để chờ nhau
cánh chim thiếu nữ bên lầu đã bay
bến xơ xác lở - sông đầy
bèo trôi từ dạo tháng ngày bồng bênh

ta chờ nhau để cùng quên
chia đôi lòng giữ đôi miền hẩm hiu ...


hoàng lộc

Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2009

được tin em sinh con




-…chẳng ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông
thằng làm triết phương tây nghe chừng có lý
một phút một giây đổi dời đến thế
huống hồ gì ta ở tù ba năm

đời ngoài kia vẫn chảy xiết như sông
có lỡ có bồi dĩ nhiên là đúng
nhưng cái lỡ đã làm ta đắng họng
khi được tin mừng : em biết sinh con !

có lạ lùng chi nghĩa rã tình mòn
bởi phản phúc vẫn thói thường con gái
ôi khuê các một người như thuở ấy
lại là em trần tục của bây giờ

ta nổi chìm vì khúc nguyệt cầm xưa
vội mở mắt để nhìn đời thô lỗ
ngài thi sĩ trong hồn ta ná thở
thì ra con người đều…dơ bẩn như nhau

áo vàng thu hiu hắt buổi trời sầu
chút sương khói run tóc dòng thánh thiện
bồ tát là em mà cũng vào bệnh viện
cũng ngủ khì trên chiếc giường hộ sinh !

nghĩ không ra, ta ngó lại đời mình
năm ngón tay thơ đã ít nhiều lận đận
trăm năm hết chắc ta còn lỡ vận
nhưng chẳng cái lỡ nào bằng khi em biết sinh con

thằng làm triết phương Tây phán những lời suông
ở tù ba năm, ta nghe chừng có lý
xưa - thấy cái hồng nhan yêu cuồng mê bậy
ta đâu ngờ trúng một đứa chằn ăn !

hoàng lộc

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2009

thơ của người tình già










nghĩ chẳng còn hơi sức
quấy phá cõi buồn em
người tình già lên núi
thương em - ngồi tham thiền

mây qua đầu mỏi bạc
dưới chân ngày thu phai
tình yêu dường lãng nhách :
một mình ông yêu thôi !

biết đời kia gió cát
em hay chi dãi dầu
người tình già phải chết
một ngày trên núi cao


hoàng lộc

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2009

phố người gặp đồng hương Hội An


Hạ Tri Chương về quê
khoe tiếng quê chẳng đổi
ông đây ở xứ người
dễ pha chi giọng nói ?

gặp ông trên phố Mỹ
mà ông Quảng Nam chay
phong thổ càng không thể
làm cái tình đổi thay

đi ngót mấy mươi năm
trời ni chưa quen được
ông than đời xuôi ngược
đâu chỉ vì áo cơm

ông nhắc món Hội An
những cao lầu, hoành thánh…
đã ăn ở Hội An
tới đâu rồi cũng tránh

đã yêu ở Hội An
tình đã ra cửa Đợi
tới đâu, dù được yêu
cũng nghe mình có lỗi

Hội An từng tên đường
vang tên từng kỷ niệm
ông ăn cục nói hòn
mà rạch ròi thương, giận

nói cùng nhau một chặp
chưa hề ông lỡ lời
bất ngờ ta được gặp
Hội An trên phố người !




hoàng lộc

Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2009

dặn lại Hội An












anh đi xa em cũng về

con đường bụi cát nhà quê thuở nào
thăm giùm ba mẹ đôi câu
có khi nỗi nhớ ngọt ngào trong em


xe thì cứ dựng đầu hiên
vắng anh còn bóng cây quen ngó chừng
tự nhiên rót nước em dùng
thiếu ly tách cũng xin đừng buồn, nghe !

gửi em ổ khoá đôi chìa
tủ thơ tủ sách bộn bề kia thôi
ghế em (lỡ đã ai ngồi !)
ngồi đi em để nhớ thời ghen xưa

chẳng chừng đọc lại trang thơ
em vui những lúc mình chưa tỏ tình
chẳng chừng thơ giúp cho anh
những sâu kín bất ngờ dành tặng nhau

ngó sông đừng đoán nông sâu
đừng coi thiên hạ qua cầu làm chi
phố buồn chỉ mấy lối đi
chớ lang thang để nhiều khi thắt lòng

trời lập thu trời sang đông
cái mưa nắng cũng không chừng đâu em
quê người có lúc thưa tin
kể như thiếu…chút tiền tem vậy mà !

dẫu khi anh không ghé nhà
vẫn chăm chút giúp lọ hoa để bàn
nhưng thôi đặt chiếc gạt tàn
kẻo vui điếu thuốc trễ tràng của ai…

dặn em lòng muốn dặn hoài
chi li lời thật dông dài lời thơ
những điều rất mới rất xưa
tưởng như lời hết mà chưa hết lời !


hoàng lộc

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2009

rượu Huế uống ở Hội An


ngươi đưa cả Huế vào trong này
(gió bấc đã vào mấy bữa nay !)
lại bảo lâu hung mới gặp bạn
vài ly - phải cạn vài ly đầy

thiệt đã lâu hung mới thấy bạn
vài ly - cứ rót vài ly tràn
mừng ta : chính cống rượu Đá Bạc
mà cũng theo người đãi Hội An

hỏi ngươi thử Huế hư hao mấy
ngươi chỉ cười – che hướng gió trời
chẳng lẽ mây chiều trên đỉnh Ngự
lắm lần thương cẩu chẳng buồn trôi ?

muốn hỏi trăng còn soi đại nội
hồ Tịnh Tâm – tâm dễ lặng tờ ?
để lòng ghé viếng lăng Tự Đức
đọc ngàn lần mới mãi câu thơ

ngươi có từng qua Đồng Khánh cũ
nhắn giùm ta thuở Huế mù sương
những tiểu thơ Nguyễn khoa, Hồ đắc…
áo còn ngát nõn một dòng Hương ?

ôi Huề trăm điều ta muốn hỏi
từ khi nắng sớm trở mưa mùa
ngươi bảo Huề chìm trong cốc rượu
uống tràn sẽ thấm nỗi niềm xưa

ngươi rót Huế vào chiều Hội An
giọng trong cao ra giọng đục khàn
quá đỗi cố đô chiều phố cổ
tóc trắng Thừa Thiên bạc Quảng Nam…


hoàng lộc

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2009

thời hết thời ở Hội An













nghĩ vô ích cho một thời nghiên bút
câu thơ suông không cứu nổi đời mình
tráng sĩ chi ta mà đầu cũng bạc
tiếng tăm gì mà khổ với thân danh ?

tình thuở đó dẫu gừng cay muối mặn
ai bảo lòng chẳng tới lúc phôi pha
chuyện chồng con, em đã rồi – yên phận
có đâu ngờ đau đớn mãi theo ta !

phố thì nhỏ vẫn cùng ta thân thiết
nuôi tình em từ buổi ấy sân trường
mặt mày ta phố này ai cũng biết
nhưng chẳng còn ai biết đến văn chương

bạn bè cũ đâu chừng đôi ba đứa
đói no hoài không mấy ghé nhau chơi
ngồi uống rượu với những thằng khác lứa
từng lạ nhau hơn cái đất cái trời

ơi những đại thánh hiền nghìn năm trước
với đời này hơi sức dễ bao lăm ?
ấy thế đó mà ta còn sống được
giữa mịt mù cho tới hết trăm năm !


hoàng lộc

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2009

về lại Hội An












còn ta một buổi quay về
phố xưa đời bỏ tình lìa cũng thôi
nhớ gần lòng đã chia đôi
nhớ xa cát lở sông bồi đó em

hiểu nhau đến nửa mắt nhìn
vẫn xanh rêu giữa vùng quên lãng buồn

ta về với phố tang thương
giấc mơ xưa dễ điếng hồn gọi nhau
qua sông lạnh mỗi vai cầu
ơi ta quán nhỏ cúi đầu hỏi thăm

hiểu nhau đến giọt lệ thầm
vẫn khô trên những tháng năm biệt mù

về - ta gặp phố sầu u
ta yêu em với ta tù tội đây
hình danh giữa một hình hài
hắt hiu từng sợi mưa ngoài bến sông

hiểu nhau đến cả tấm lòng
vẫn nghe như để vô cùng hợp tan

ta về đây với Hội An
chết trong em với điêu tàn trong ta
dửng dưng ơi một hiên nhà
cơn điên bưng mặt khóc oà bởi đâu ?

thế mà mang tiếng hiểu nhau
không nghìn xưa chẳng nghìn sau nữa rồi

về - ta sững cuộc đổi dời
đổi đời ta nhỏ hơn đời đổi em
còn nhau đâu mà trông tìm
mất ngay từ thuở chưa chìm nổi kia

chẳng ra chi buổi ta về
thế nên đời bỏ tình lìa cũng thôi


hoàng lộc

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2009

ngày trở lại Hội An








khi anh về trời phố cũ lên sương
đôi chút lạnh đôi chút sầu tháng chạp
vừa đủ mỏi đôi chân thằng lãng bạt
anh nghiêng vai ngó lại cuộc đời mình
áo bụi mù và tóc gió phai xanh
tay vẫn ngắn để trăm lần thua thiệt
phố thì nhỏ anh còn qua chưa hết
lại hoài công đi bắt mộng bên trời
khi nhớ ra mình tuổi đã ba mươi
ba mươi tuổi sao cứ hoài lỡ vận ?

khi anh về buồn hơn loài mây trắng
nghĩ người xưa phú quí mới hồi hương
chuyện công danh như muối xát trong hồn
chưa áo gấm nên hoài hoài viễn xứ
anh sợ qua nhà từng bằng hữu cũ
sợ qua đường gặp những dáng tình xưa
kỷ niệm thì xa, xa quá – mơ hồ
chẳng lẽ nhắc để làm nên yêu dấu ?

khi anh về bé vừa lên mười sáu
rất dịu dàng nhưng rất lạ đời anh
khi đưa tay gõ vội trái tim mình
nghe sai lỡ như một lần dâu bể
anh đã già rồi hồn khô ý trễ
tương lai mù trên mấy ngọn sầu đông
yêu vô vàn cũng rớt giọt tình không !

khi anh về bất ngờ anh biết khóc
qua hiên nhà người bé vào lớp học
bé đâu hay trời phố đó lên sương
là khi anh cúi xuống một đời buồn…


1972


hoàng lộc

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2009

những ngày ở Hội An


cơn mưa nhỏ sợi ưu phiền
ca bài ca cũ tôi nghiền ngẫm tôi
tám năm vận động liên hồi
với sinh kế đó suy đồi giác quan

những dòng nước vẫn reo vang
cuốn niềm hy vọng tôi tan từng giờ
tôi run nỗi nhớ mơ hồ
sầu như tiếng gió ngoài ô thổi dồn

ngựa đều chân bánh xe bon
tám năm mài dũa hao mòn thanh xuân
ôi tình duyên cũng phân vân
mưa rơi ngõ hẻm linh thần lạnh im

tôi chờ tiếng động trong em
cỗ xe nào đỗ cho mềm ước mơ ?


hoàng lộc


(trái tim còn lại)

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2009

ngày phép cuối ở Hội An













tôi sẽ đi như ngày rất xưa
trời sẽ mưa – tôi chắc trời mưa
em nhìn theo đường xa hút mắt
hỏi mấy sông buồn khúc nhặt thưa ?

Hội An ơi bây giờ bao giờ
nhánh cây vào một buổi chiều thu
lá cây cũng rớt vào dâu bể
em có sầu không nỗi lãng du ?

muốn hẹn với em mai tôi về
vẫn tin lòng ấy với tình kia
nhưng vai áo lính tôi sờn rách
hẹn ước vơi đầy trên lối đi

thành phố ta – thành phố đầu đời
càng xa càng nhớ Hội An ơi
áo em trắng nõn chiều tan học
nên mấy phong trần cũng thấy vui …


hoàng lộc

(trái tim còn lại)