ta đã vô rừng coi lá rụng
nhiều khi lá vướng nỗi ai hoài
và ta cũng vướng mùa thu cũ
không thể rơi vì chưa thể rơi
xứ sở người ta êm ả quá
ta cùng bước nhẹ với nai con
ngó nhau, bỗng nhớ em đôi mắt
một thuở vì ta mà mắt buồn
ngồi giữa rừng nghe màu lá úa
cành đời ta sót chút hoa thơm
mà em xa quá không thể hái
không thể làm ta bớt nhớ thương...
10-2010
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc