nhiều lần anh ra biển
ngó qua Thái Bình dương
hun hút tầm con mắt
biết cõi nào Việt Nam ?
hướng không mặt trời mọc
và không hề trăng lên
chỉ có chiều mây bạc
nhấp nháy vì sao hôm
em một lần kẻ ở
để một đời đợi mong
bờ đông run tiếng gọi
bờ tây vang trong lòng
anh đứng nhìn qua biển
chân trời là quê xưa
biển thương anh đầu bạc
cũng bạc đầu sóng khua ...
10-2010hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc