khi định mệnh xô em ra khỏi tôi
những ngày đông cũng đã bắt đầu
khi tôi chắc tôi bị mất em
ngày thu năm sau vừa úa lá
tôi đã bước một mình một con đường
mù sương thêm đầy và trăng soi
không thể biết gì từ nay đến ngàn sau
ngửa bàn tay, coi lại những đường chỉ
hiểu ra điều không từ hai trái tim
em ra đi là biệt vô âm tín
cho dù hàng cây cao vẫn còn gió lay
tôi cúi nhìn những bước chân em
biết ra ngày đã cũ
tôi cũng phải mon men đi tới
(rồi cũng sớm cuối đường)
và định mệnh cũng sẽ xô tôi ra khỏi đời
như lần đã xô em...
2010
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc