Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010
trắng lạnh màu mây
có lắm sắc màu mưa nắng dần phai
tình màu gì, em - mà phai sớm vậy ?
ta trắng mắt từng đêm buồn một cõi
khi lòng em cũng bạc trắng trong lòng
lỡ một thời cơn bão tiếp cơn giông
cay đắng với, màu trăng nào chịu nổi
nhưng không thể tình mau phai đến vậy
tóc không thề em đã chấm lưng chưa ?
ta nhọc nhằn kẻ ở với người xa
đời ngắn quá (hẹn hò chi kiếp khác)
có lắm thứ nói mà làm không kịp
để đau lòng đến cả chút trăng non
em sẽ rồi trang trọng với tình hơn
những bước tới mong em đừng vấp nữa
ta vuốt tóc, tay đụng dòng nắng úa
biết bên trời đã trắng lạnh màu mây...
9-10
hoàng lộc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc