nơi anh ở mây không nhiều
cho nên cơn nắng cuối chiều thật lâu
anh đi nắng rớt trên đầu
với riêng cái bóng đằng sau, bóng mình
cứ đi về một mông mênh
nghe không hết nổi con đường phải qua
nơi em ở còn rất xa
có khi đang bận ngôi nhà kiếp sau
tình yêu nhất định không màu
làm sao thấy để làm sao gọi thầm ?
mịt mù tung tích giai nhân
anh tìm em giữa muôn trùng thời gian...
8-2010hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc