chiều - anh ngồi với gió
gió bay qua hồn sầu
trên vai người lận đận
lá úa tàn rơi mau
cho gánh đời thêm nặng
ngó sang thành phố lạ
bàng hoàng nghe nhớ em
một ngày quen đã cũ
để trăm ngày lênh đênh
có vì nhau đứng đợi
có vì nhau ưu phiền ?
anh là anh của gió
em của chim sân trường
chắc gì ta biết được
phia bên kia con đường
nụ tình hồng đã nở
(dẫu một lần tiếc thương !)
chiều - anh ngồi như chết
đã chết cả đời rồi
ngó lên hàng bông sứ
chút nắng vàng xa xôi
như lời em phủ dụ
bỗng dưng yêu không cùng...
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc