Thứ Tư, 14 tháng 4, 2010

của thời tình nhân

em đợi chờ anh nhiều thập niên
để chỉ gặp anh trong hiu hắt cưới xin
mà em vẫn cứ yêu anh
em yêu lần đầu
(chứ không giả vờ yêu lần đầu)
em không có quá khứ để chối bỏ
(quá khứ em là chưa-có-anh !)
thế đó.

chúng ta là tình nhân
là thư từ- thăm hỏi - gọi nhau đằm thắm
vắng em - anh ngưng thư
không có anh - em hết người để gọi
chúng ta, hai ngưòi như chỉ một
là tri âm nhau
(cố nhiên danh xưng này không còn ai đáng mặt !)

nỗi buồn vui chia hai
nỗi đời cũng vậy
em tin những điều không cần lý lẽ
như có anh rồi- không còn ai là đàn ông nữa...
em không còn ai để so sánh- để thay thế được anh !

em ý thức em đã yêu
và tự nguyện hình thành nỗi đợi chờ anh chiếm hữu
em tự tin- em thoả thuê hạnh phúc
em nói em yêu anh trong tận cùng đơn chiếc
mà tràn đầy tình yêu

chúng ta, chưa hở môi- đã nghe những gì muốn nói
cùng hy vọng không chừng mực
cùng nằm tay nhau đi giữa bất trắc của số phận
em mặc kệ thanh xuân em

em chưa từng có những gì riêng phải cất giấu anh
không e dè, che đậy
lạ lẫm những âm mưu phản trắc
em đạp mọi tị hiềm, nghiệt ngã
để được gần anh

chúng ta là tình nhân
anh vái tạ thâm ân đất trời
đã xui khiến anh có em
như một tình yêu thứ nhất.

14-4-2010

hoàng lộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc