Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2009

thay lời bạt một tập thơ tình














có những ơn cho không thể đáp đền

có những điều tơ tóc hoá vô biên
chỉ một phút - tưởng ngàn đời khó gặp
mà có lần anh đã gặp trong em

trái liên chi nào trên đỉnh thiên sơn
cơ duyên cho anh cuối ngày đói lả
có những ơn sâu không cần thâm tạ
như lòng em - (lòng suối mùa xuân)

em chưa quen làm người đi dây xiếc
thì chắc gì khi bước chẳng run chân ?
định mệnh - trên đường dây - hoài tay lắc
một quãng thôi - không thể níu nhau gần !

có bao giờ trời mưa như nước xối
em khom mình che mãi được tình khô ?
anh chí thành xin đứng giữa cơn mưa
cũng không thể giúp lòng nhau đỡ ướt

đời vốn sẵn những roi đòn ác nghiệt
dẫu van cầu đâu đã chịu nương tay
ta lận đận với tình hoài đủ mệt
giữa yêu thương mà cũng giữa lưu đày ?

chừng ấy phong ba chừng ấy tháng ngày
em có lúc trách anh như một người gây lỗi
(đâu dễ ngờ trời mưa hơn nước xối
anh đã chắc gì giữ được tình khô ?
đâu dám ngờ trên dây xiếc - chân đưa
chỉ một bước, anh hỏng đà ngã quỵ ?)

khổ những ơn cho phải một thời quạnh quẽ
giọt lệ thầm từng lu lấp trong anh...

*

kẻ tử đạo nào lòng nguôi khát vọng
tưởng lụi tàn mà sức lửa thuần thanh
hãy cam chịu đớn đau cho tình yêu được sống
thay Chúa lần này anh chịu đóng đinh.


hoàng lộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc