Thứ Năm, 23 tháng 7, 2009

bất ngờ gặp Quế Linh










phải em thương kẻ bềnh bồng
hay em giả bụng giả lòng mà chơi ?

tình anh đó quế linh ơi
rượu đầy ly dễ hồ vơi giọng sầu
đêm vàng quán gọi ơn nhau
trong ta chừng thuở tình đầu hồi sinh
nỗi buồn xưa đó, quế linh
bên em mà vẫn nghe mình cô đơn

ta, thân tầm gửi hao mòn
thương em tuổi mộng đau vườn thu sơ
kể bao giờ đến bây giờ
ôi em mà lại giả vờ yêu thương

khi ta đuối bến mù sương
thì con sáo cũng kiếm đường qua sông
phải em quên kẻ bếnh bồng
quán phù vân cũ khóc ròng trẻ thơ

ta làm một kiếp sâu đo
quẩn quanh trăm lá sầu khô một đời
em qua, gió tạt từng hồi
xô ta lủng lẳng giữa trời oan khiên

năm năm rộng cõi ưu phiền
ta hành hương giữa những huyền thoại đau
cầm bằng một cuộc biển dâu
có nhau rồi để mất nhau - cũng rồi !
tóc hồ phai bấy sầu đời
ôi em mà lại là người vô tâm.


hoàng lộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc