Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2009
chiều lang thang trên quê người
ta về đâu cho đủ một ngày qua ?
đôi chút nắng rớt trên hè phố rộng
thân yếu đuối vẫn một đời một bóng
buồn vu vơ đốt thuốc để mà vui
nỗi nhớ nào vừa cháy đỏ trên môi ?
đã muốn khóc như một thằng trẻ dại
giấc mộng cũ cũng lâu rồi lở dở
nghĩ vô tình cái sự nghiệp còn xa
đọc sách làm thơ chỉ phỉnh lừa ta
thân thế đó vẫn vô cùng hèn mọn
(bởi dối trá để dỗ dành hy vọng
ngày lang thang mới rõ lối đi nhầm !)
mẹ quê xa ơi tóc trắng âm thầm
đêm mưa bấc mãi chong đèn che gió
những con đường xưa em còn đứng ngó
sợi tay mềm không giữ nổi loài chim
ta dối đời dối mẹ dối tình em
chiều xuống phố quê người nghe nắng chết
một ngày của ta - một ngày đã hết
khi trái sầu vừa lớn giữa tay không…
hoàng lộc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc