áo em thả bay dòng dòng lụa bạch
rủ hồn ta theo cuối đỉnh trời vàng
rừng ở đó rừng đầy bông mút mật
và nụ tình em quá đỗi tinh sương
kể từ đó ta bắt đầu mê gái
vườn thiên thu đỗ mấy trận mưa hồng
khi ánh nguyệt đã bắt đầu sợ hãi
ta còn gì trên mấy giọt tình không ?
hoàng lộc
(tạp chí Văn 181 ngày 1-7-1971)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc