bữa đợi tàu ở New Orleans
ngồi đây bỗng hiểu thêm đời
hiểu thêm em để than trời - được không ?
dẫu cho cái nắng muôn trùng
dễ soi đến chỗ tận cùng trái tim
phi trường sớm vắng người lên
một ta sầu gật gù trên ghế chờ
thản nhiên một chút tình hờ
(ơi em rồi chẳng bao giờ tiễn anh !)
ngồi nghe nhức mỏi xương mình
lóng tay nào cũng bật thành tiếng kêu
thôi đừng phố biển nhìn theo
sợ khi trăng mọc thuỷ triều lại dâng ...
12-9-1999
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc