đầu
năm ghé Quảng Atlanta
chung
nỗi ly hương, thương quê nhà
bạn
bè còn dăm ông đầu bạc
cầm
tay không nói (nói không ra)
mưa
đã mưa đêm mưa tới sáng
dằng
dai cái nhớ kẻ xa quê
vẫn
chưa nguôi cõi đời hoạn nạn
năm
tháng còn đau những lạc lìa
Atlanta
như một làng Quảng
giọng
hiền không đổi ngồi nghe hoài
người
cố xứ tưởng tiếc cố quốc
nhìn
ai rồi cũng cứ thương ai…
1-1-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc