chẳng lẽ chỉ vì thời gian
mà tóc sông, mắt hồ thu em ra đến vậy?
tôi đứng bên dòng đời đủ mỏi
nhìn buồn về mỗi lớp tang thương....
không lẽ cứ đỗ thừa thời gian
khi nhiều thứ em không còn giữ được?
(bàn tay – những ngón tay tháp bút
dương cầm từng lắm bữa nằm mơ....)
dĩ nhiên tôi thường nghĩ (trong thơ)
những cái ngày xưa bao giờ cũng đẹp
em có chồng rồi vườn im cửa khép
ai hay chi cỏ úa hoa vàng?
cũng may tôi không trách thời gian
mấy chục năm trời lòng nhau còn phải rách
huống chi nhà người ngọn đèn hiu hắt
tiếng ru con kèm một nỗi đau thầm!
phải có gì chưa nói với nhau không?
7-2014
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc