tôi thường lắng nghe những gì không ra tiếng
như hơi trầm ở gỗ mục bên tai
nhìn tranh picasso bỗng gió em cởi áo
ngó cuối chiều ra mộ khúc schubert
tôi lắng nghe hoài bên đời tịch mịch
ầm ừ tiếng nói hư vô?
tiếng chim câm trên hàng bông sứ
bỗng tỏa vàng nỗi nhớ ngàn xưa
để chẳng biết ở đâu là thiếu thất
muốn tìm em tôi phải đi cửa nào?
tôi lắng nghe lòng tôi cuồn cuộn
những gì không có ở sông sâu...
4-2013
hoàng lộc