sông trắng chảy về đâu chẳng biết
mà nghe tóc cũng chảy cùng sông
bờ đây bờ đó ra biền biệt
bóng xế còn ta ở cuối dòng
em, kể như người không thể gặp
bên trời mưa bụi tóc nhòa mây
trái tim thiếu phụ ưa hờn dỗi
hờn cả mùa xưa lá xuống tay
em với ta đã ngoài vạn dặm
bao nhiêu thương nhớ mỏng mờ sương
bờ tây vừa lặng ngày giông bão
nghe nói bờ đông gió chẳng ngừng ?
ta cuối dòng, ta trôi tịch mịch
chờ em như thể nghiệp oan đời
mối tình xanh ở rêu tiền kiếp
còn cứ đau lòng một lứa đôi ?
White River, 1-6-13
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc