bà ơi, tôi cũng già rồi
mai kia mốt nọ qua đời - hẳn yên
buồn chung - lại nữa, buồn riêng
bà ôm giữ một mình - thêm khổ bà
những gì có thể cho qua
những gì chín phải bỏ ra làm mười
để xin nhẹ một kiếp người
để coi tiếng khóc tiếng cười ngang nhau
đời tôi chẳng ngớt lao đao
đời bà nghĩa trước tình sau đã tròn
quí nhau ở cái tâm hồn
thì bao chuyện mất chuyện còn kể chi !
một ngày tôi phải ra đi
kiếp sau đừng hỏi đền nghì nữa không
tôi đây sống chẳng thẹn lòng
chết như một cách thong dong cõi ngoài
thương bà quạnh quẽ hôm mai
vườn riêng biết có còn ai đỡ đần
tình tôi rồi cũng phù vân
bà qua hết quãng đường trần vậy sao ?
canh tàn vừa dĩa dầu hao
thắp cho sáng cõi lòng nhau - giữ gìn
trong sâu kín của ngọn đèn
thương vui từ một nỗi niềm mà ra...
trăng đi chẳng phải trăng tà
tôi đi - thiệt chẳng phải là bỏ đi !
2002 - 2013
hoàng lộc