
tôi có lúc bên này sông đứng hú
mà bên kia nắng nhạt mãi chưa về
em đã mất bao nhiêu mùa áo lụa
chút sắc màu như thế cũng hư hao
khi biết được ngày thu nhiều đến vậy
lá quanh chiều không tránh nổi trầm luân
em mới thấy yêu một người chẳng dễ
như đôi tay niu bắt cả vô cùng
tôi sắp hết thời dương gian lữ thứ
để nơi đâu tôi vẫn chỉ một mình
bởi nơi đâu em vẫn rất không đành
khi gió thổi qua đồi nương tịch mịch
rồi em sẽ thêm một lần biết được
quên một người cũng dễ sợ như yêu
bia mộ ấy chẳng cần chi nước mắt
mà lạnh mờ hơn nữa những tàn rêu...
13-10-12
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc