Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2011
với đêm
có khi tình yêu của anh làm em vắng tiếng cười ?
(em cười được, coi như tình anh sẽ mất ?)
con đường từng đi cùng, còn xa mờ
ngọn đèn đầu hôm nhà ai cũng tắt
suối sông cứ chảy
đỉnh núi cứ còn mây qua
em bất an một thời tưởng anh chẳng phải
tưởng anh không còn trong xưa
trắng đêm đỏ mắt rồi
thức suốt cũng không thấy gì phía trước
trong trí anh, con trăng hững hờ
dù đã soi những mùa rất mật
em hun hút trời khuya
tiếng cười lại càng vắng nữa
cơn mơ đã chẳng trở về
trên lối đời cỏ úa
dặm ngàn ơi
anh và dặm ngàn hơ hãi
sương đêm bốn bề
26-4-2011
hoàng lộc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc