có đành là bạn nhau không ?
hỏi em, rồi lại ngập ngừng hỏi ta !
lẽ đâu phải buổi trăng tà
lẽ đâu vườn quạnh lòng hoa mãi ngờ ?
trễ tràng suốt một đời thơ
hợp tan chừng đủ sững sờ bèo mây
được làm bạn với em đây
nỗi chung chạnh trái tim đầy nỗi riêng
hai ta một xứ đôi miền
tờ thư lạc mỗi đêm chìm lẻ loi
đã đành bạn của em thôi
lòng như có biển, nào nguôi thuỷ triều
7-1-03
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc