Thứ Tư, 30 tháng 4, 2008
thơ tình viết ở Hội An
ta thật sự muốn đứng hoài một chỗ
mà ông trời cứ đẩy mãi ta đi
và em cũng một đời như gió núp
tóc bay mây thổi suốt buổi anh về
ngày xuân cuối hết hoa - dù hoa ẩn nguyệt
để nghìn trùng cơn gió, nỗi niềm xưa
mẹ già ta đã yên nằm trong đất
quê nhà đây - sao vẫn nhớ quê nhà ?
đến rong bèo còn tấp bến sông Hoài
ta bước mỏi - quay nhìn không dấu bước
mẹ già ta đã tìm qua cõi khác
cố hương còn chỉ một nửa cố hương
phố cũng rồi chỉ nửa phố rêu phong
em, câu cổ thi - nghiêng hồn thục nữ
như vẫn đợi ngó theo mùa trăng cũ
mà trăng đành chỉ sót nửa vầng trăng
ta có muốn đứng hoài đây một chỗ
em có núp một đời như ngọn gió
cũng ngậm ngùi ông trời bắt ta đi
cũng tóc bay mây trắng buổi anh về ...
3-05
hoàng lộc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc