
ơn em gửi một tay cầm
một môi ngoan với mắt đầm lệ vui
cho ta lại biết thương đời
lại ung dung đứng ngó trời hoàng hôn
nghe ra giữa cái-không-còn
thiên thu là chút linh hồn bụi bay
mai chiều ngó lại bàn tay
có khi môi mắt còn đầy lệ xưa?
bước ta - những bước không ngờ
ra đi là đã tìm mơ cõi về
bóng ngày vội nắng vàng hoe
đường gian nan mỏi chia lìa rồi em
thiên thu giữa cái-đôi-miền
bàn tay vẫy tiếng chiều im xuống hồn
9-05
hoàng lộc