Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009

ngày sao dài quá




ngày sao dài quá ta ơi
muốn đi đâu đó lại trời đổ mưa
vắng em thê thảm từng giờ
dỗ ta đủ kiểu sao chưa hết buồn ?

khật khù là cái không gian
ta ra tới biển em còn núi xa
chút mây cũng trắng không ngờ
bao năm vẫn hướng quê nhà mà bay

em giùm hỏi lại bàn tay
níu anh miếng áo thử ngày vơi không ?


hoàng lộc

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2009

lời dỗ











1.

em có buồn cũng không hết buồn anh
tình lắm lúc kể chi người bội bạc
như rượu quí uống trăm lần cứ sặc
chưa lần nào anh lại thấy không ngon
chú ngựa thồ em quất trúng ngang lưng
vẫn hí gọi cỗ xe tình hoạn nạn

nếu đã lỡ khen lòng anh độ lượng
thì tay kia cứ xối xả oan cừu

2.

sầu em chia cũng không bớt anh sầu
mà chia chác đã chẳng rằng ân nghĩa
cái vụt mất mới hay là cái quí
nên suốt đời em chắc hẳn không vui
(anh xưa kia nhiều lúc phải vái trời
cho em được - một lần thôi - thất vọng)

nếu có lỡ chê lòng anh hẹp lượng
thì xin coi đã rủi một đời tình

3.

em có buồn cũng chưa chắc bằng anh
khúc tống biệt chỉ đau lòng kẻ ở
khi con sáo đã cam lìa cố xứ
thì bến đời ai nhắc chuyện phôi pha ?
bởi câu thề là câu nói điêu ngoa
mà hai dứa, dĩ nhiên, cùng vui miệng !

chưa tin được ta yêu người vô lượng
thì trăm năm cứ ngoảnh lại đôi lần


hoàng lộc

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

tình cuối



suốt đời ta tìm quanh tìm quẩn
giữa trang thơ một mái tóc, hồn ngưòi
tình cứ nhè ta hành lên hành xuống
cả em đây – em cũng thế - cuối đời

cuối đời ta có em mà chẳng có
lối hoang tàn dấu mới bước in rêu
nực cười thay gã làm thơ có tuổi
tóc bạc rồi mà chưa biết yêu !

em, cô út ngập ngừng qua bữa ấy
chiều kêu than cơn gió thốc hiên buồn
một đời ta - cả đời ta thế đấy
sững sững sờ sờ một mái hoàng hôn

ta vẫn mãi tìm quanh tìm quẩn
có gì đâu hỡi giữa trang thơ ?
chỉ biết lòng mình như sóng cuộn
mối sầu tư chết được cứ xô bờ !

hoàng lộc

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

nghìn sau Kim Trọng









tâm hồn ta rất thanh niên

qua sân trường gõ trái tim đầu đời
bảy năm trung học không lời
bảy năm em dể bồi hồi - mấy khi ?
bất ngờ hái đoá tình si
lỡ tay em dựng đời thi-sĩ-buồn ?

để rồi em bỏ ta luôn

trống khua từng buổi tan trường mù xa
bay vù một bóng thiên nga
em đi để chữ tình ra vô cùng...

ta ngồi suốt buổi thu đông
lá khô vẫn giữ tấm lòng đầu tiên
chắt chịu cho sợi tình bền
hỡi em, phải lạnh đôi miền vĩnh ly ?

mấy trùng dương thuở vu quy
gã kia Từ Hải dễ chi ra hàng
tài hoa dựng bút bàng hoàng
Nguyễn Du, cuối khúc đoạn trường là đâu ?

tội thằng Kim Trọng nghìn sau
như ta đây khóc tình đầu rưng rưng

hoàng lộc

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2009

chạng vạng













ta yêu cả ngày - chạng vạng hãy còn yêu

chạng vạng, chẳng chừng còn yêu hơn thế nữa
cả ngày yêu – ta ra người chết dở
chạng vạng rồi – yêu để…chết cho luôn ?

mang một chút cuối ngày, một chút đầu hôm
ta chạy tìm em như tìm niềm bí mật
gió bụi gội gào đau mờ con mắt
hoá đôi dòng ràn rụa trong ta

chuông, nhọc hồi chiêu mộ ngân xa
có lẽ em, bên ngoài đời – vĩnh viễn ?
đèn cứ thắp phố người lắm chuyện
chạy ù tai, ta ngã sấp ngang đường !

độ chênh nào chạng vạng – hoàng hôn
ta hắt gọn lòng yêu xuống hố đời tuyệt vọng
từng miếng cỏ chông xuôi chiều gió cuốn
mộ phần ai vừa lặng khúc sinh tiền ?

ta – quá chừng ta giữa cõi yêu điên
chính gã sao hôm cũng mủi lòng nhấp nháy…


hoàng lộc

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2009

bữa đứng bên này sông











có khi em ở bên kia cầu

dòng nước buồn em, buồn thẳm sâu
ta đứng bên này sông, hỏi nước :
- chảy cái buồn kia mãi tới đâu ?

nước biết gì - nước không nói gì !
bởi ngàn năm nước vẫn trôi đi
ta hỏi lòng ta (chừng biết được)
về đâu cho hết cái buồn kia ...

em, có khi ngơ ngẩn - tình cờ
đôi chút buồn ai trong văn thơ ?
thử hỏi em ( nào em chắc biết !) :
- ôi dòng nước dễ hết buồn chưa ?

em biết gì - em chỉ là em !
cầu chẳng là sông mà biết lênh đênh ?
chỉ có lòng ta chờ nước đổ
chừng cái buồn kia đã quá quen !

5-03

hoàng lộc

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2009

trong vòng vây kiếm nữ






trên căn phần nhỏ mơ hồ
đêm run bóng lạnh ngày trơ mộ vàng
ta nghe từ cõi mê hoang
các em còn rụng mấy hàng lệ vui
nửa thương tiếc buổi xuống đời
yêu lưng chừng để tội người trần ai
nửa mừng được chút tơ trai
là hồn ta - cất kỹ ngoài thiên thu

các em như đám mây mù
bay quanh quẩn mộng để trù ẻo ta
may xưa có gã thiệt thà
trăm bài thơ chỉ vì hoa khôi buồn

các em đi, lạc mất nguồn
dòng sông từ đó rộng hồn tịch liêu

đổi thay một cuộc đời chiều
ta thay đổi chẳng được nhiều lắm đâu
các em rồi sẽ qua cầu
sẽ hơ hãi trước mùa dâu biển chìm

thôi buồn chi nữa – các em
hãy lên phía núi mà xem….non đoài
chữ tình bụi phủ hôm mai
và ta cứ lỡ vận hoài – cũng thôi !

ta đơn chiếc thuở làm người
các em thơ dại về chơi mấy lần
biết đời đã hết từ tâm
sá gì ta những thăng trầm lẻ loi
các em một giống một nòi
lấy nhan sắc để học đòi yêu thương
may hồn ta rất văn chương
đớn đau là cõi khói sương tuyệt mù

các em, những kẻ nội thù
vai nghiêng mắt liếc chân thu - chực chờ
lạnh lùng mấy đứa thừa cơ
trong ta thủ thế đợi giờ xuống tay
các em ác độc một bầy
ôi ta biết chẳng có ngày thoát thân


hoàng lộc

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2009

những điều lặng lẽ








muốn nói cùng em cho tôi thương mong
cho tôi mộng mơ như thời mới lớn
vườn hồn úa khô, nụ tình trổ muộn
muốn nói cùng em chớ để lòng ngờ

đã một lần ai làm hỏng trang thơ
ơn ngón tay em lật tờ giấy mới
nghe giữa ngàn trùng nồng thơm gió gọi
cuối đời tôi còn kịp nửa đời em ?

nỗi nhớ diệu kỳ, nỗi nhớ chưa quen
bởi mỗi dòng thư đêm nào cũng chậm
tôi bật ngọn đèn soi tôi với bóng
chẳng lẽ khuya hoài ướt lạnh sương mưa ?

em phía trời tây một ánh sao chờ
tôi đã hừng đông trăm điều lặng lẽ
muốn nói cùng em - bao giờ có thể ?
để ngớt trong lòng những tiếng kêu than ...


1-28-03

hoàng lộc

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2009

của cuộc tình lâu ngày



cái đã chắc lắm khi thành chưa chắc
đời phù vân, ai chẳng khỏi hồ nghi
trong lòng anh tình sau và nghĩa trước
muốn yêu em ôi biết nói câu gì ?

chút trăng rớt trên đầu non buổi ấy
đôi giọt vàng còn đọng tới trăm năm
nếu quả có Quỳnh Như cho Phạm Thái
thì ăn thua chi những chặng tình lầm !

khi tỏ ý đã riêng đành có lỗi
bởi thiệt lòng không khéo dễ điêu ngoa
em cố gở đời tình anh chỉ rối
cũng chắc chi lòng nhau đừng phong ba ?

mà phải nói chớ đâu dừng được nữa
đã nhện giăng bụi bám một hiên sầu
em hãy đốt giùm anh thêm đóm lửa
thử ngọn tình hiu hắt tới bao lâu ?

hoàng lộc

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2009

buồn riêng


ta có nỗi buồn không thể cho ai
dẫu với em kia bỏ đời đứng chực
(trời xanh thẳm – mái chiều cong vuốt
một chùm mây trắng ngẩn cuối non đoài)

ta có chút buồn không thể cho ai
cả với tình yêu một đời van vỉ
(mùa lá hết - bất bình, gió xé
con chim rồi nhảy nhót cành khô)

ta có nỗi buồn rất mới mà xưa
rất thuộc về em mà lòng em mờ mịt
như xế nắng, em đi – tà áo khép
con mắt vừa trở sóng – lênh đênh ?

khổ vô cùng : chực suốt đời em
khi nỗi buồn ta sững sờ hoá đá…

hoàng lộc

Thứ Hai, 8 tháng 6, 2009

một lần Huế-Quảng








một lần tôi ở Quảng ra
nắng thơm màu lụa vàng hoa nội thành
chân đi - một bước – không đành
ai xưa thiệt chẳng khác mình chút mô !

một lần em ở Huế vô
sông Thu ngày hạ miếng dưa đỏ lòng
lạ đường mỏi cẳng em không ?
con chim chi đợi nước ròng mới kêu ?

quê nhau cách mỗi chân đèo
chiến chinh mùa cũ đau chiều Hải Vân…

rứa thôi chỉ rứa một lần
ta bương theo những thăng trầm mà qua

để rồi khi ở Quảng ra
nắng phai màu lụa vì hoa bớt vàng
em về một bến sông Hương
tìm thăm mới biết đò ngang không bờ

để rồi khi ở Huế vô
hiếm hoi cuối hạ còn dưa đỏ lòng
một lần mỏi cẳng em không ?
con chim xưa, chẳng nước ròng, cũng kêu !


hoàng lộc

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2009

mười năm lại viết thư tình


mười năm qua, anh chẳng viết thư tình
đời ngạo mạn phía nào không bụi phủ
tình cũng thế - còn yêu ai được nữa
mây đầy trời đâu chắc thấy trăng xanh

mười năm qua, anh lại viết thư tình
mà gửi cho em - thiệt là không phải !
khi nước ứ - em khơi dòng- đã chảy
phía em về con nước vội xanh trong ?

tưởng biệt mù, suối ấy đã thành sông
bấy trân trọng ơn những ghềnh thác cũ
mười năm đó nhận từng cơn bạo vũ
để thúc dồn nước lớn chảy về em

chẳng dễ dàng chi mà đọc mà quên
cánh thư rách thì tình anh đau quá ?
không còn kịp để dấu lòng em ạ
mười năm sông, nước đủ cuốn nhau rồi

khi viết thư tình – anh dỗ : tình ơi !

hoàng lộc

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

ở mộ địa cạnh phố Millington



















rồi ta nằm với gió
đầu kê lên đồi tây
xám chiều run bóng phố
thân đắp mùa lá bay

rừng phơi rừng trơ xương
trắng mờ cây thập tự
hãy còn kia thiên đường
cho chiếc hồn lạc xứ ?

mắt nuối trừng phương đông
cố hương hàng vạn dặm
chỗ ta và thơ nằm
không chút mồ chút nấm !

em làm sao tới được
tặng ta nụ hoa buồn ?
(giá mà em tới được
xin hoa là môi hôn !)

cỏ vàng khô, cỏ mục
hơn mồ Đạm Tiên xưa
chỉ không màu khói sót
càng không người lệ dư

cũng chẳng còn ai biết
đọc ra câu bia đề :
gã làm thơ gốc Việt
đã chết buồn xa quê …

hoàng lộc

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2009

từ chuyện con rồng


nghĩ về em, anh nhớ chuyện con rồng
em thấy con rồng chưa ? trên miếu cổ ?
là con cá lắm căn cơ – ngày nọ
vượt vũ môn chín bậc hoá con rồng ?

rồng, từ khi chết tiệt cả giống dòng
được vẽ khác nhau tuỳ cái đầu thợ vẽ
như đã khác nhau trong từng chuyện kể !

thiệt có rồng chăng ? ai chắc với anh ?
rồng chỉ có danh, không rõ dáng hình
anh quyết chắc con rồng không có thiệt .

*

chuyện con rồng với chữ tình như hệt
phải tình kia là một giống rồng thiêng ?
đời tình anh mơ tới cái y nguyên
chưa pha phách qua từng câu chuyện kể
mỗi cặp tình nhân là một người thợ vẽ
những tam sao làm thất bổn chữ tình

em thấy rồng chưa - để thấy tình anh ?
nhưng dám chắc suốt đời không thấy được
(như anh mới gửi tình đi bữa trước
em nhận rồi mà cứ hỏi tình đâu ?)

nhắc chuyện con rồng để hiểu thêm nhau
để lúc nói yêu lòng đừng xấu hổ
anh vẫn chạm tình anh lên miếu cổ
mà nói cùng em : không phải con rồng !


hoàng lộc