nhớ em là nhớ đời ta
ngày đi
mây cứ trắng
và hoàng hôn
nhớ em gặp cái-chẳng-còn
hắt hiu đóm lửa
cuồi đường về,
xa
nhớ em là nhớ quê nhà
bát canh rau đắng mẹ già còn không ?
nổi chìm là của long đong
của mây tan
của bến sông bọt bèo
nhớ em
ướt mắt nhìn theo
thấy ta một bóng cuối chiều lạnh căm
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc