Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2009
không thể không buồn
không thể ngó chiều nắng cứ phai
ngó hàng cây gió tạt cuối ngày
ngó mà không buồn sao ta, ngồi ngó mãi
biết quanh đời không còn ai …
không còn ai – có khi không còn cả em ?
con đường, mười năm hơn, qua hoài không quen được
ta cúi đầu, hơn mười năm đất khách
không thể không buồn chiếc áo se vai
như có lần em đọc lại câu thơ
ta viết cho người xưa - lòng nghe khó ở
không thể không buồn em không về đúng bữa
có ta cùng về chung !
cho nên tình yêu ta thường long đong
chiếc lá chao nghiêng chỉ riêng cành tưởng tiếc
em từng phân vân rồi em mới bước
và ta không thể không buồn.
hoàng lộc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc