không thể hái chia cùng em trái mộng
trên cành đời xính vính bão giông kia
tình một thuở đã gầy tay bắt bóng
dẫu không buông cũng lớn nỗi xa lìa
ta chán ngán mỗi ngày đông ủ dột
mỗi tàn thu hoa cúc rã hiên người
mưa tứ xứ xối đầm lên ngọn tóc
biết mình còn quá lắm những không vui
em khuê các bước một lần sai lỡ
để cam lòng sầu muộn tới trăm năm ?
thì chẳng lẽ thêm lần xin gõ cửa
khi riêng nhau hoài một cõi âm thầm
đâu dám trách em nửa đời ái ngại
( ta vẫn thế, suốt đời ta thơ dại )
bếp lửa nào gửi gắm một tờ thư
có hồn ta nồng đượm với thiên thu ..
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc