rồi cũng phải cầm tay em bịn rịn
gió mùa đông thổi suốt những mùa kia
ta cũng phải thốt ra lời đã nghẹn
mảnh trăng lu đâu lỗi bời câu thề
rồi cũng phải vì em mà uống rượu
quán xuân thu cái xác bỗng xa hồn
ta ngó đất dày, ngó trời cao, ngó phố
chỗ nào cũng chật cứng cô đơn
khi không thể còn nhau - đời phải vậy
chặm không khô hạt lệ sót trong lòng
em cũng phải tóc bay về xứ khác
và cảnh tình đâu dễ khác chi hơn...
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc