Thứ Ba, 4 tháng 8, 2009
vết thương thơ dại
anh lỡ sống đời luôn thiếu hụt
nên thường mỗi bữa chắt chiu riêng
đêm qua, chợt biết mình thao thức
đang có em mà sợ mất em
bởi nắng sẽ tràn qua lối cỏ
tình anh , ôi, chỉ vạt sương buồn
tay thơ che suốt ngày đi nữa
dễ chắc vuông tròn một cánh sương
anh giữ vườn lòng anh sớm tối
ơ hờ chút mộng thuở về xa
tay em gieo hạt mùa trăng ấy
những luống ân tình sắp trổ hoa
xin giữ lòng em như đã giữ
cuối đường quá lắm đứa tà tâm
bao điều không nói, riêng trao gửi
biết có hoài xanh cõi nhớ thầm ?
tình cứ e dè đi bước một
nỗi lo nỗi sợ bước theo cùng
đêm qua mới chắc mình thao thức
để bất ngờ thơ dại vết thương ...
8-03
hoàng lộc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc