em còn nhỏ mà trị vì thiên hạ
khi quanh em là một lũ gian thần
bờ cõi ấy ai dày công hãn mã
để ta hoài cay đắng mối trung quân
cái quạnh quẽ thường giết người như bỡn
thuở tình buồn là thuở gió lê thê
những oan khuất lấm lem đời ngạo mạn
ta ngồi nghe gió trở một phương về
em trẻ dại chẳng làm chi hơn được
tưởng tay không mà giữ nổi hoàng thành
ta cúi lạy một lần trăng hẹn ước
rồi ngẩng đầu uống hết nỗi quyên sinh
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc