Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2009
cảm xúc rời
khi lên đồi - lòng như chim bay
xuôi dốc mỏi cúi đầu muốn khóc
con đường còn chừng bao ?
chỉ em, người duy nhất
không chịu phỉnh lừa tôi
những chục năm ung dung qua
mà đời em bất trắc
tôi cũng từng chục năm
lăn hoài trên khổ nhọc
em sinh cho người những đứa con ngoan
và em nuôi con thành đạt
tôi vẫn qua mỗi khu vườn
hoa phù dung nở trắng
màu tình tuyết sương
trễ tràng gặp nhau
con đường còn chừng bao
lòng tôi lặng giữ
lắm điều hoang vu
trong em
lệ khô mặn nồng từng hạt
tôi với chiều điêu linh
mây bạc
chỉ em, người duy nhất
không chịu phỉnh lừa tôi
để bùi ngùi hạnh phúc
khi được em chối từ
4-03
hoàng lộc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc