có khi trái núi vừa nghiêng đổ
ngàn cân đâu dễ một vai người
anh ra sức vác mà không nổi
tình đã còng lưng, thở đứt hơi
hạnh phúc xa lìa anh quá gấp
như hoa sớm nở tối tàn bông
có khi mắt thấy kia trời sụp
còn tránh về đâu kịp nữa không ?
em cũng xa lìa anh rất vội
trăng lên chốc đã xế đồi tây
chẳng chi tình đã ra sương khói
ngó xuống lòng riêng rã tháng ngày
có khi hồng thuỷ ngàn con nước
réo giữa đời anh chực giết anh
đã khó phao em tìm lại được
trong khi Chúa cũng hoá vô tình !
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc