cùng em ngồi lại bên trời
củi đơm bếp nhỏ chụm nồi sắn quê
em thầm mấy chuyện xưa kia
kể như những sợi tóc thề vội xa
đã trăng thì phải xế tà
đã sông thì phải từng qua thác ghềnh
anh về an trú trong em
lắng nguôi tàn cuộc nổi chìm, rủi may
cùng anh ngồi dưới chân ngày
ngó nhau cười thuở mắt đầy phù vân
tay em mười ngón ân cần
bòn than tiếp lửa chín dần nỗi vui
hai ta chung một cảnh đời
vẫn quê mùa giữa phố người phồn hoa
15-04-03
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc