từ bữa về lòng cứ mùa đông
rượu say, thê thiết chuyện hoang đường
ta mấy lần qua cầu đứt ruột
hỏi em rồi có dám qua không ?
ngọn nến tình đâu cháy tới khuya
mà đêm trăn trở gió ngoài kia
ta đây đâu phải là Kim Trọng
bút rứt phòng văn cái nỗi chi ?
em giữ hoài thôi chút bụng gần
rằng ta thất lạc hết tình nhân
kể như ở cuối đời – du tử
đau đớn nằm nghe những bước chân
trăm sự rồi – thương nhớ cũng rồi
lòng ta, hơn nữa, có trăng soi
ơi em rất mực là khuê các
trở giấc – làm ơn nghĩ lại coi !
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc