Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2009
ơn mình
áo anh sờn rách, nhờ em
đường may chờ một mũi kim thiệt thà
cả đời cuốn giữa phong ba
vải thô thôi, chẳng lụa là gì đâu
ơn em bứt sợi xưa sầu
chỉ thơm xin được vừa khâu mấy hàng
tiếng cười bật cánh môi ngoan
em vui dứt mỗi cũ càng trong anh
luồn kim xâu chỉ ơn mình
sớm hôm vá lại đời lành tặng nhau
hoàng lộc
Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2009
làm kẻ dự phòng
bóng đá bên tây khác bên ta :
cầu thủ dự phòng thường là tay lẫm liệt
(như bóng phát không đành chân Gullit
khi Van Basten khoác áo dự phòng)
tình yêu bên tây thì giống bên đông :
bọn dự phòng đều một tuồng bất hạnh
cố khấn vái để tiêu tùng vai chính
hoạ may tình kêu tới đứa dự phòng !
anh có là dự phòng cho em không ?
(hỏi một câu – lòng nghe chẳng phải !)
đời phá tán xui người sợ hãi
sắm thứ chi cũng muốn sắm dự phòng !
bóng đá ưa lo cái phút sau cùng
cầu thủ dự phòng là quân bài chủ chốt
tình yêu đâu cần những tên ngó chực
những kẻ thù của sự thuỷ chung !
anh có là dự phòng cho em không ?
ôi, anh có là dự phòng cho em không ?
hoàng lộc
Thứ Ba, 24 tháng 2, 2009
mưa cuối đời thơ
rồi tóc trắng phất phơ chiều sương khói
thế xuân thu rẻ rúng chuyện công hầu
tình cũng chảy mỗi dòng theo mỗi cõi
ai trách lòng ta khỏi biển xanh dâu ?
câu thơ viết bên kia trời tưởng nhớ
đưa ta về ray rứt giữa canh đêm
trăng phố thị dẫu tàn hiên cổ độ
dễ nguôi khuây những ngọc nát châu chìm
người chợt đến khi đời ta lở, hỏng
với lòng ta : rừng hết lá, hoang sơ
khi thảng thốt mãi kêu tình lạc giọng
hào hoa xưa cũng ế ẩm không ngờ !
lời tương hợp chẳng đành nên chẳng gửi
quán phù vân, ta chỉ khách qua đường
nào chẳng lẽ tay người nâng chén rượu
mà chữ tình kia lại phải tai ương ?
mây tứ xứ của gió trời tám hướng
một đời còn vỗ mãi những cơn giông
người đã đến như một loài gió chướng
mưa cuối đời ta ướt bãi tình không !
hoàng lộc
Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2009
thơ đêm
từ bữa về lòng cứ mùa đông
rượu say, thê thiết chuyện hoang đường
ta mấy lần qua cầu đứt ruột
hỏi em rồi có dám qua không ?
ngọn nến tình đâu cháy tới khuya
mà đêm trăn trở gió ngoài kia
ta đây đâu phải là Kim Trọng
bút rứt phòng văn cái nỗi chi ?
em giữ hoài thôi chút bụng gần
rằng ta thất lạc hết tình nhân
kể như ở cuối đời – du tử
đau đớn nằm nghe những bước chân
trăm sự rồi – thương nhớ cũng rồi
lòng ta, hơn nữa, có trăng soi
ơi em rất mực là khuê các
trở giấc – làm ơn nghĩ lại coi !
hoàng lộc
rượu say, thê thiết chuyện hoang đường
ta mấy lần qua cầu đứt ruột
hỏi em rồi có dám qua không ?
ngọn nến tình đâu cháy tới khuya
mà đêm trăn trở gió ngoài kia
ta đây đâu phải là Kim Trọng
bút rứt phòng văn cái nỗi chi ?
em giữ hoài thôi chút bụng gần
rằng ta thất lạc hết tình nhân
kể như ở cuối đời – du tử
đau đớn nằm nghe những bước chân
trăm sự rồi – thương nhớ cũng rồi
lòng ta, hơn nữa, có trăng soi
ơi em rất mực là khuê các
trở giấc – làm ơn nghĩ lại coi !
hoàng lộc
với gió đêm memphis
nằm nghe gió tạt . khuya rồi
biết đâu chẳng thấy mặt trời, sáng mai
em giùm ngó lại lòng coi
phải ta lửng thửng bên ngoài trái tim ?
kể như lạc cõi trông tìm
để thương mình những canh đêm dải dầu
trong lòng nghĩ khó còn nhau
điếng tê cuống họng miếng sầu khổ qua
gió hoài giạt phía đời ta
cánh sương nghi sợ gần - xa . hỏi thầm :
em chừa một chỗ nào không
mai sau tình được yên nằm, lẻ loi
10-03
hoàng lộc
biết đâu chẳng thấy mặt trời, sáng mai
em giùm ngó lại lòng coi
phải ta lửng thửng bên ngoài trái tim ?
kể như lạc cõi trông tìm
để thương mình những canh đêm dải dầu
trong lòng nghĩ khó còn nhau
điếng tê cuống họng miếng sầu khổ qua
gió hoài giạt phía đời ta
cánh sương nghi sợ gần - xa . hỏi thầm :
em chừa một chỗ nào không
mai sau tình được yên nằm, lẻ loi
10-03
hoàng lộc
Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2009
thơ buồn của người nói dóc
tiếng là ngũ phụng tề phi mà có hai ông chưa rời mặt đất
Quảng Nam ta bay thế cũng không nhiều ?
tiếng là phố cổ Hội An nhưng chỉ vài cái chùa là cũ nhất
còn cửa nhà xưa rích chẳng bao nhiêu !
bình sinh ta nói trên trinh lắm điều
đâu có lúc tự thấy mình kiêu ngạo
miệng lưỡi ba hoa (chắc gì đã xạo !
em lắm lần ớn lạnh – đúng không em ?)
nghe đồng hương tán tụng quá – đành tin
rằng ở chốn địa linh, ta dễ chừng… nhân kiệt
sợi tóc trắng trên đầu cam quắn riết
mới hay mình hơi sức chẳng bằng ai
yêu đôi lần – năm bảy thứ đơn sai
người đã lấy chồng – còn tưởng người ngoảnh lại
hết thảy mọi người, cả em thì cũng vậy
từng coi ta như một đứa vô nghì
chim sắp từ trần hót tiếng sầu bi
người sắp chết thường nói lời rất thiệt *
ta tàn tệ : kia ái tình, kia sự nghiệp
nghĩ cho cùng bởi nói dóc mà ra !
hoàng lộc
Thứ Năm, 19 tháng 2, 2009
một chút đầu hôm
Thứ Tư, 18 tháng 2, 2009
từ nơi an trú
cùng em ngồi lại bên trời
củi đơm bếp nhỏ chụm nồi sắn quê
em thầm mấy chuyện xưa kia
kể như những sợi tóc thề vội xa
đã trăng thì phải xế tà
đã sông thì phải từng qua thác ghềnh
anh về an trú trong em
lắng nguôi tàn cuộc nổi chìm, rủi may
cùng anh ngồi dưới chân ngày
ngó nhau cười thuở mắt đầy phù vân
tay em mười ngón ân cần
bòn than tiếp lửa chín dần nỗi vui
hai ta chung một cảnh đời
vẫn quê mùa giữa phố người phồn hoa
15-04-03
hoàng lộc
củi đơm bếp nhỏ chụm nồi sắn quê
em thầm mấy chuyện xưa kia
kể như những sợi tóc thề vội xa
đã trăng thì phải xế tà
đã sông thì phải từng qua thác ghềnh
anh về an trú trong em
lắng nguôi tàn cuộc nổi chìm, rủi may
cùng anh ngồi dưới chân ngày
ngó nhau cười thuở mắt đầy phù vân
tay em mười ngón ân cần
bòn than tiếp lửa chín dần nỗi vui
hai ta chung một cảnh đời
vẫn quê mùa giữa phố người phồn hoa
15-04-03
hoàng lộc
Thứ Ba, 17 tháng 2, 2009
buồn ngư phủ
Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2009
tan tành một cuộc
kêu la chi với vô cùng
hết hơi ta giữa muôn trùng áo bay
em về - vẫy lại bàn tay
trái tim rưng rức những ngày tóc xanh
lẽ đâu sau cuộc tan tành
còn nghe nắng dội vai mình khẳng khiu
ta hoài ta của lêu bêu
rủi ro chừng vẫn còn theo suốt đời ?
giọt sương trong nắng bồi hồi
giọt-sương-ta giữa cõi người trần thân
em về - lặng ngắt hiên sân
con ngươi nước mặn bước chân lạc đà
riêng dòng sông nỗi lìa xa
điêu linh bến cũ ta bà lòng xưa
hoàng lộc
hết hơi ta giữa muôn trùng áo bay
em về - vẫy lại bàn tay
trái tim rưng rức những ngày tóc xanh
lẽ đâu sau cuộc tan tành
còn nghe nắng dội vai mình khẳng khiu
ta hoài ta của lêu bêu
rủi ro chừng vẫn còn theo suốt đời ?
giọt sương trong nắng bồi hồi
giọt-sương-ta giữa cõi người trần thân
em về - lặng ngắt hiên sân
con ngươi nước mặn bước chân lạc đà
riêng dòng sông nỗi lìa xa
điêu linh bến cũ ta bà lòng xưa
hoàng lộc
Thứ Tư, 11 tháng 2, 2009
trước lễ tình nhân
loay hoay hoài với tấm thiệp-tình-nhân
muốn gửi về em rồi đành chẳng gửi
là bạn, là em - là học trò, cô giáọ..
lật phía bên kia, lại tìm phía bên này
để ngậm ngùi cùng tấm thiệp trên tay
tấm thiệp cuối đời anh - em không thể nhận ?
chừng ấy tháng ngày xui anh yêu mến
chừng ấy tháng ngày em hiểu em chưa ?
mỗi cánh thư đi - mỗi cánh thư về
hỏi những đêm sâu còn chia ấm lạnh
em mãi là hoa trong vườn hiu quạnh
anh vẫn bên ngoài thoảng gặp làn hương
săm se hoài một tấm thiệp-tình-nhân
có trái tim đau trước ngày lễ lớn.
12-02-03
hoàng lộc
Thứ Hai, 9 tháng 2, 2009
mưa trời anh
em bước vào trời anh
mưa - cả đời em lãnh đủ !
mưa dìm vùi hoa cỏ
mưa dập đầu cơn ghen
mưa bật than trái tim
mưa đầm sâu chân tóc
em ở dưới trời anh
mưa đã là tiếng khóc !
mưa lầm lì cay độc
mưa trầm luân thời gian
mưa dỗ dành oan nghiệt
mưa diệu kỳ tai ương
dưới trời anh
anh, lão vua già dễ ghét ?
ôi thần dân, chỉ là em-duy-nhất !
em lọt vào trời anh
biết kiếp nào được thoát ?
trời anh, trời mưa tuôn !
hoàng lộc
mưa - cả đời em lãnh đủ !
mưa dìm vùi hoa cỏ
mưa dập đầu cơn ghen
mưa bật than trái tim
mưa đầm sâu chân tóc
em ở dưới trời anh
mưa đã là tiếng khóc !
mưa lầm lì cay độc
mưa trầm luân thời gian
mưa dỗ dành oan nghiệt
mưa diệu kỳ tai ương
dưới trời anh
anh, lão vua già dễ ghét ?
ôi thần dân, chỉ là em-duy-nhất !
em lọt vào trời anh
biết kiếp nào được thoát ?
trời anh, trời mưa tuôn !
hoàng lộc
Thứ Hai, 2 tháng 2, 2009
hoa vô thường
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)