đau cái bụng cái đầu thôi đã mệt
huống chi đau tới cả một tấm lòng
em chẳng biết, cơ hồ em chẳng biết
nỗi sầu tình mỗi bữa cứ sầu hung ?
tưởng em khóc một ngày rồi sẽ nín
chẳng chừng đâu em dai dẳng một đời
một đời ấy, một ngày như quá ngắn
chỉ cái buồn ở lại với em thôi ?
bởi anh với lòng em ra biền biệt
đã không còn ráng đỏ với chiều xanh
là sợi khói đã lên trời mù mịt
là vô cùng đơn chiếc giữa mông mênh
em không thể một đời em giữ lại
một ngày mưa tình bỗng phải u sầu
anh rồi cũng hoá cuồng si hoá dại
để nghiêng hồn lảo đảo với thiên thu...
2010
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc