ta sinh ra - ta, ngọn khói buồn
và em đơn chiếc lạc dòng sương
có khi vô ý thành yêu mến
sương khói thành đôi - dễ khác hơn !
từ đó hai người đợi ánh trăng
dật dờ trong cửa hẹp trần gian
mùa thu đã úa bao nhiêu lá
bao cánh đời vui phải thác oan ?
em sinh ra - em ngọt suối nguồn
vì ta lưu luyến hóa thành sông
đêm mưa ai biết trường giang chảy
ai biết ngày xuôi biệt mấy trùng ?
từ đó ai người chịu cách xa
đầu ghềnh em - cuối bãi là ta
phải chi cơn gió xanh tiền kiếp
để chẳng vầng trăng bữa xế tà
tình khói sương hai người khói sương
tình thâm ân như sông với nguồn
ơi em, ngọn nến mừng sinh nhật
nồng ấm đôi ta một khối buồn ...
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc