ta bó thân bằng trăm mảnh vải
giữa canh đêm thắp đuốc dâng tình
em hãy quay lui nhìn cho rõ
ta là ngọn lửa đã thuần thanh
em có chau mày không, tiểu thơ ?
thân ta có thể sắp thành tro
mà linh hồn vẫn trong câu hát
vang ở môi em cuộc hững hờ
là cõi này đây, là một kiếp
mang theo vô lượng kiếp hàm ân
ta bay trong nỗi đau nghìn cõi
về với em, xin một buổi gần
em khóc cười chi thì cũng vậy
phải nợ nần ta một sắc hương...
1-2010
hoàng lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc