Thứ Ba, 12 tháng 5, 2009

thời hết thời ở Hội An













nghĩ vô ích cho một thời nghiên bút
câu thơ suông không cứu nổi đời mình
tráng sĩ chi ta mà đầu cũng bạc
tiếng tăm gì mà khổ với thân danh ?

tình thuở đó dẫu gừng cay muối mặn
ai bảo lòng chẳng tới lúc phôi pha
chuyện chồng con, em đã rồi – yên phận
có đâu ngờ đau đớn mãi theo ta !

phố thì nhỏ vẫn cùng ta thân thiết
nuôi tình em từ buổi ấy sân trường
mặt mày ta phố này ai cũng biết
nhưng chẳng còn ai biết đến văn chương

bạn bè cũ đâu chừng đôi ba đứa
đói no hoài không mấy ghé nhau chơi
ngồi uống rượu với những thằng khác lứa
từng lạ nhau hơn cái đất cái trời

ơi những đại thánh hiền nghìn năm trước
với đời này hơi sức dễ bao lăm ?
ấy thế đó mà ta còn sống được
giữa mịt mù cho tới hết trăm năm !


hoàng lộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Xin chào bạn đã đến với Trang Thơ Tình Hoàng Lộc