Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010
bài bào chữa
ôi đàn ông thì đứa nào không vậy
một thời yêu mê một thời lang bang
anh là đàn ông nên anh cũng vậy
đã quá nhiều khi em phải khổ lòng
có những mối tình chợt đi chợt đến
khiến trái tim trật nhịp, đập ra ngoài
anh tưởng chết rồi hoá ra lại sống
mới biết lòng mình cũng bạc như ai...
ôi phụ nữ có nhiều người rất lạ
yêu làm duyên là trang điểm làm vui
em phụ nữ mà sao em không vậy
chỉ biết yêu anh, khóc suốt một đời
để có lúc anh tự lòng xấu hổ
em đầy thâm ân - anh toàn vô ân
anh cũng biết em không cần ngoảnh lại
cứu được gì khi đã cạn trăm năm
30-12-2010
hoàng lộc
Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010
nói với Hội An
vì mẹ sinh ra anh nơi ấy
nên đi đâu anh cũng muốn về
vì anh được làm người nơi ấy
nên thành phố ấy đã là quê
anh gọi quê anh là Hội An
nhánh sông Thu vẫn cứ thương nguồn
chảy một mình, chảy ra cửa Đợi
nhờ lở bồi mà sông lớn khôn
vì anh được yêu em nơi ấy
nên đường máu chẳng chịu dời xa
nhà anh cũng dựng lên nơi ấy
nên cứ trong anh nỗi nhớ nhà
ai không cho anh về Hội An ?
dám không ?
xin hỏi những con đường
và hỏi em một thời thiếu nữ
có trái tim còn vọng tiếng chuông....
12-2010
hoàng lộc
Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010
rồi cũng cuối năm
tưởng năm không hết với buồn
vậy mà cũng hết -
cuối năm cũng về
tôi cùng phố vắng đời khuya
ngủ thôi và
mộng bất ngờ : cố hương
ở đây có những con đường
tôi qua đã nửa đời,
thương cả đời
em còn đứng giữa hồn tôi
áo bay hun hút một thời niên hoa
ở đây có cả hiên nhà
cây tình si héo
vậy mà lại xanh
để em còn mãi trong anh
là nơi chốn
để mối tình náu nương
để không thể hết nỗi buồn
dù cho sắp hết một năm dãi dầu...
28-12-2010
hoàng lộc
Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010
em trong thơ tôi
Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010
cũng muốn nhẹ lòng
xuôi tay rồi thì thôi
nói gì qua kiếp khác
(đôi ta còn ở đời
mà tình đi mù biệt
làm sao mà tay xuôi ?)
em quẩn quanh nơi ấy
nơi mịt mùng nhà ai
ta rã rời cuối bể
trôi hoài ra thế kia !
bao nhiêu là trăng chìm
bao nhiêu mùa trăng khuyết
ta gánh hết ân tình
nghe quá chừng mỏi mệt
có đắng đời ngậm ngải
rừng cũng chẳng trầm hương
sao ta không trút gánh
cho nhau được nhẹ lòng ?
12-2010
hoàng lộc
Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010
đi giữa đêm đông
hơn hai ngàn năm
Chúa đã ra đời
ngài từng chết và ngài từng sống lại
mà trái đất cũng lạnh tàn như vậy
cả em đây cũng cứ bạc tình nương
ta vẫn là ta đi giữa đêm đông
qua mỗi giáo đường của thành phố lạ
đời vẫn nặng đời ta, cây thánh giá
bước liêu xiêu như vác
một nỗi niềm
sau ta có
cỗ xe
tình lóc cóc
vang trong đêm chừng mấy trận đòn thù
con đường ấy của mỗi lần chia biệt
gió trường đình còn lạnh nỗi vi vu...
giáng sinh 2010
hoàng lộc
Chúa đã ra đời
ngài từng chết và ngài từng sống lại
mà trái đất cũng lạnh tàn như vậy
cả em đây cũng cứ bạc tình nương
ta vẫn là ta đi giữa đêm đông
qua mỗi giáo đường của thành phố lạ
đời vẫn nặng đời ta, cây thánh giá
bước liêu xiêu như vác
một nỗi niềm
sau ta có
cỗ xe
tình lóc cóc
vang trong đêm chừng mấy trận đòn thù
con đường ấy của mỗi lần chia biệt
gió trường đình còn lạnh nỗi vi vu...
giáng sinh 2010
hoàng lộc
Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010
tóc ta thay màu mà lòng thì không
tóc ta thay màu và em thay áo
vì thế cho nên có chuyện đổi dời
có những con đường đi hoài không hết
có những tấm lòng đường xa mới biết
có thể đi hoài mà được gần nhau ?
em, ít nhiều chi, cũng từng nhan sắc
như câu cổ thi qua lắm dặm trường
ta ít nhiều chi cũng từng chịu chết
nằm lòng em - mà không thể cất riêng...
đã là gió trời ngàn năm phải thổi
như, dĩ nhiên, mây trời thì phải bay
đã thiên hương thì không ngừng tứ xứ
chỉ thoảng qua mà thiên hạ ai hoài
ta ai hoài em ngời ngời tai kiếp
tóc ta thay màu mà lòng thì không
em thay áo đi rồi em bước tiếp
chỉ có đời ta, đời ta nặng nghiệp
nước chảy qua cầu vẫn chảy về sông
24-12-10
hoàng lộc
Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010
đề ở quyển bí mật Huyền Trân Công Chúa
Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010
để gửi xa xôi
dù có cánh cũng biển trời gió sóng
tôi làm sao có thể kịp bên người
thành phố buồn và cây lá không vui
tôi đi suốt một mình tôi, với nắng
người cứ phải đời người ta, rất bận
cả trang thơ cũng coi bộ lơ là ?
hẹn bao giờ, lời hẹn đã phôi pha ?
để tôi nghĩ tôi quá chừng tuyệt vọng
ngày cứ tắt và trời thêm buốt lạnh
ngồi thâu canh mới biết chuyện đêm dài
một tấm lòng chỉ gửi một xa xôi
người có phải là em không, có phải ?
12-2010
hoàng lộc
Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010
hết chỗ nói
Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010
đề ở tấm ảnh hồi nàng còn nhóc
Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010
thơ nhớ Huế
gần bốn mươi năm chưa về Huế
sáng nay bỗng nhớ Huế vô cùng
nhớ những người thơ rất đáng nể
chắc Huế còn oai nhờ các ông ?
ta một thời đi làm lính kiểng
đóng quân Tây Lộc để làm vui
bạn Huế ta, nhiều ông nổi tiếng
nhưng ta có em là em thôi...
ôi em đi học trường Kiểu Mẫu
áo xanh nước biển, tóc đuôi gà
một lần ta thấy em bước vội
mới biết em tránh lính xa nhà
em tránh hoài mà ta cũng gặp
dắt em đi coi bói Thanh Ròn
bà thầy coi kỹ bảo không được
em nói không và ta cũng không...
ta đã dắt em vào đại nội
chỉ ngai vàng, biết chỗ ngồi xưa
hỏi em, hãy ráng mà nhớ lại
phải kiếp nào, em của nhà vua ?
những bốn mươi năm rồi Huế ơi
em ra răng, em ra răng rồi ?
có nhớ anh những ngày lính kiểng
và một nhà vua đã hết thời...?
12-2010
hoàng lộc
Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010
cái bóng hạnh phúc
anh vẫn thường ôm lấy cái bóng ấy
khi em nói yêu người, vẫn nói yêu anh
em từng hoảng hốt sau khi mơ thấy anh không còn trong đời
khi em bên chồng con - vẫn nghĩ đến gã làm thơ già
bên trời mây nổi
anh đã không hề tuyệt vọng
ôm lấy cái bóng ấy để sống
anh chối từ sự thật
bởi vì sự thật luôn thừa sức huỷ hoại anh
tình yêu không hề có tội
ngàn đời là sự bất hạnh đối nghịch
nhưng tiếng khóc em từng cứu bóng trăng soi về cố hương
anh biết anh không thể chết bên ngoài lãnh thổ ấy
nên quê người đây, anh cố sống
mà về...
tuyệt vọng không màu ?
chỉ như tái tê ?
anh ôm cái bóng hạnh phúc
đó là thứ duy nhất anh có được
khi anh lìa xa quê
và khi anh biết anh yêu em...
12-2010
hoàng lộc
Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010
gọi về Hội An
tôi gọi về Hội An, em đã ở Tam Kỳ
thì lắm lúc tôi đi tìm trật bậy ?
những cái ngày xưa không còn ngó thấy
mà cõi đời đã thấp thoáng hoàng hôn
tôi có lúc đối với tình chẳng phải
những qua đi, nhớ lại - bỗng giật mình
và có lúc tôi vô cùng hơ hãi
tôi vì tôi - nên từng đã tìm em
tôi đã thấy tôi ngồi trong quán vắng
một ngày mưa có mây nổi trăng chìm
rót một cốc buồn hiu, mời gió lộng
biết ngay mình khó tránh khỏi lênh đênh
em đã nói một lần như khuyến dụ
tôi dối mình nên tàn hại thân danh
khi gọi về Hội An, em không còn ở đó
tiếc đời nhau không còn kịp dỗ dành
chỉ một khúc đường thôi - sao khó lòng quay lại
uổng cho mình và uổng cả cho em....
2010
hoàng lộc
Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010
hú hồn
hú hồn em
hú hồn tôi
cũng may lời tỏ lên trời
gió bay
lẽ đâu ở cõi đời này
có hai người chẳng từng vay
lại đền ?
hú hồn tôi hú hồn em
tưởng như
ngọc nát châu chìm
chẳng dưng
tôi đi qua suối qua rừng
trầm hương còn thoảng hương trầm
nào đâu ?
ngậm ngùi chi tới muôn sau
chẳng qua
một phút vì nhau
hú hồn
15-12-2010
hoàng lộc
Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010
bài hối lỗi
cảm ơn em đã ghé lại, cùng anh
yêu đôi phút, trước giờ anh nhắm mắt
trần gian đó của thời ta chưa gặp
vẫn y nguyên như thế nỗi đau đời
người ta có những mối tình tăm tiếng
bạn bè mừng vì thiên hạ săm se
còn anh có nhiều mối tình tai tiếng
uổng người xưa và mất mặt em đây
khi biết lỗi thì trang thơ đã hỏng
cả trong anh tiếng khóc cũng không còn
em vẫn cứ yêu một thằng hư hỏng
nên chữ tình đã khó tránh bi thương
bàn tay nhỏ xin một lần vuốt mắt
khuất nhau đi, để khuất những đau lòng.
12-2010
hoàng lộc
Thứ Ba, 14 tháng 12, 2010
chẳng còn nhau trong đời
chỉ còn em trên đời
buổi chiều thăm mộ mẹ
anh, chị, em...về xa
nơi nào là chín suối ?
chỉ còn tôi trên đời
quê nhà thì vạn dặm
cha mẹ (chừng đợi tôi)
nằm bên cồn cát trắng ?
tôi đi hoài, có phải ?
nhiều năm rồi, không về
cứ đầu non cuối bể
xiêu tàn như bóng mây
đôi khi buồn, tự hỏi
ngày xưa là bao giờ ?
đời chỉ còn hai đứa
mà lại chẳng còn nhau ?
12-2010
hoàng lộc
Thứ Hai, 13 tháng 12, 2010
uống với Uyên Hà ở Antioch, Tennessee
lâu lắm mới đươc ngồi với bạn
nhắc chuyện xưa và kể chuyện nay
một ngày nói với dễ chi đủ
rượu rót hoài mà không biết say
bạn đã gầy hơn bốn năm trước
vẫn lan man, ấm giọng quê nhà
và cứ ngon nhau rượu ngàn dặm
hơi sức thừa những chuyến bay xa
cùng điểm danh từng đứa bạn cũ
trong lòng có lúc lặng - nhìn nhau
bao nhiêu đứa đã không về nữa
thầm biết mình chẳng còn bao lâu....
nhắn bạn mai chiều lại cố quán
thấy ai quen cũng nói lời thăm
thấy mỗi nàng thơ ta xiêu tán
đều cho ta rớt hạt lệ buồn...
11-12-10
hoàng lộc
Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010
không thoát khỏi đời mình
* để cùng em, như thế
em phải tiêu pha đời em nơi ấy
nơi không có anh
đi đâu cũng không thoát khỏi đời mình
biết làm sao hơn được ?
không biết làm sao hơn được
mà lòng cứ đau hoài
ngày qua ngày ngậm ngải
trầm hương còn rừng xa
em đang biết em có anh và hạnh phúc
biết chỉ để vậy thôi.
hạnh phúc cũng tội tình quá
bởi lòng thường trộn lẫn buồn vui
rạch ròi làm sao được em
khi chúng ta phải thấy nhau giữa ngày thu muộn
những gì của đông thì bắt đầu lạnh cóng
hai người vẫn một quãng ngàn trùng
chỉ cùng cúi xuống đời ta
để còn được nghĩ về nhau....
không làm sao thoát nổi !
12-12
hoàng lộc
Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010
cũng may
phải khổ cho đời kia biết mặt ?
khi em mắt trắng, lại người dưng
thôi đi đi - coi như chưa gặp
coi như một thời ta bông lơn !
em chê ta không xứng với em
(dĩ nhiên không xứng về tuổi tác)
chứ ta đây tài tử một đời
thì làm sao khỏi mê nhan sắc ?
cũng may em không là tuyệt thế
không là Tây Thi không Chiêu Quân
Phạm Lãi, Hán Đế còn quay mặt
huống chi ta không duyên không phần ?
cũng may cái khổ cũng vừa phải
chỉ vừa muốn chết trớt cho xong.
12-2010
hoàng lộc
Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010
tình đã xa xưa
chuyện lòng tôi, có lần cô ấy biết
mà mùa thu chẳng khỏi lá rời cây
lời thả gió, tình tôi đi biền biệt
thì có buồn, cô ấy cũng không hay
cứ hỏi mãi chiều thu sương khói đó
tình khói sương tôi giữ đến bao giờ
đã đơn chiếc màu sương đầm ngọn cỏ
thì khói nào còn đọng giữa trang thơ ?
phải tóc rối mang linh hồn của mộng
mà ngoài đời, cô ấy dạy môn văn ?
bài thơ giảng chỉ riêng toàn nghĩa bóng
học trò cô có chịu hiểu cho rằng... ?
cô ấy biết một lần như chẳng biết
cây đã đành hết lá để thu khô
và gió thổi tình tôi đi biền biệt
là một lần tình đã rất xa xưa....
hoàng lộc
Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010
bữa rất buồn
bên cửa a tỳ
cửa âm ty rất lạnh
nghe đồn trăng không về
hồn người thì vô cảm
làm sao em chờ ta ?
những điều không thể được
thôi, em đừng bận lòng
có cùng qua kiếp khác
như không là như không !
lão diêm vương say rượu
có biết em đứng chờ ?
dám đuổi em về lại
với đau buồn kiếp xưa
em thua ta một giáp
và nợ ta một đời
làm sao em chết trước
mà hẹn hò nơi đây ?
còn gì, cho nhau trớt
để được cùng nguôi ngoai....
12-2010
hoàng lộc
Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010
về bộ lạc
Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2010
không thể nói thêm
em cũng phải theo ai về phố ấy
người trăm năm hay người của đôi ngày
anh đứng lại ngó sa đà cánh áo
để thêm lần anh biết trắng đôi tay
cơn gió quất những đòn roi xuống mộng
mùa thu qua lá xót cũng rơi cành
em cũng thả một nỗi buồn vô hạn
xuống không ngờ trên bóng xế đời anh
mà cũng phải thế thôi không thể khác
có những điều đừng nên hiểu cao xa
một bước tới, cuối cùng em phải bước
ôi vì sao - không thể nói thêm, và...?
12-2010
hoàng lộc
Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010
bài tự giác
Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2010
bài tự trách
thiệt buồn nếu mất ngày xưa
dày công em - thuở ta chưa đổi lòng
bài thơ nỡ vội rời trang
câu thơ cũng chấm qua hàng tỉnh queo
ơn em bữa ấy về theo
vườn sau cây khế còn nghe tiếng cười
mẹ già không thể không vui
tưởng em là mẹ một thời làm dâu
anh đi mưa nắng trên đầu
trần ai là bụi mù bay dặm ngàn
thứ gì hơn cả tai ương
khiến anh có thể không còn của em ?
3-12-10
hoàng lộc
Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010
làm chi cũng mệt
cả ngày, ta nghe hoài cái mệt
nhớ câu hồ vi lao kỳ sinh
người xưa chắc với tình không vậy
sao ta lười đến cả nhớ em ?
ngồi đâu cũng không muốn đứng dậy
đứng được rồi, chẳng muốn đi đâu
nằm cũng không nằm cho thẳng thớm
cong như tôm, tay cứ ôm đầu
ta già rồi, làm chi cũng mệt ?
ngó chiều trôi mà không muốn trôi
mãnh sư có tuổi mờ con mắt
vì hư danh, hống thử lên trời !
2-12-10
hoàng lộc
nhớ câu hồ vi lao kỳ sinh
người xưa chắc với tình không vậy
sao ta lười đến cả nhớ em ?
ngồi đâu cũng không muốn đứng dậy
đứng được rồi, chẳng muốn đi đâu
nằm cũng không nằm cho thẳng thớm
cong như tôm, tay cứ ôm đầu
ta già rồi, làm chi cũng mệt ?
ngó chiều trôi mà không muốn trôi
mãnh sư có tuổi mờ con mắt
vì hư danh, hống thử lên trời !
2-12-10
hoàng lộc
Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010
thơ viết khi buồn ngủ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)