em, câu hậu hiện đại
lạc trong rừng cổ thi
gặp ta, thằng dại chữ
lỡ trao đời tình si
đọc em, không hiểu được
xoá em thì đau lòng
ta bốn mùa khóc ngất
em bất ngờ hư không
lẽ nào câu thơ mất
là câu thơ cuối cùng ?
31-3-2010
hoàng lộc
Thứ Tư, 31 tháng 3, 2010
Thứ Ba, 30 tháng 3, 2010
nhớ Bình Nhâm
* tặng Diên Nghị, Đỗ Quyên
vàm Cây Me vàm Cây Me
sáng ra đã biết em về Bình Nhâm
xin em giữ kỹ tấm lòng
(không YM cũng đừng phone lộn người !)
ta ngồi ở xứ mây trôi
nhìn mây lại tưởng qua trời Lái Thiêu
xa nhau nhớ rất buồn nhiều
vì ai, ai đã băng đèo lội sông ?
một thời gió nổi Bình Nhâm
đời ta còn được mấy lần vi vu ?
28-3-2010
hoàng lộc
cải lương 3
Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010
còn em quê kiểng
yêu đôi người ta đã phải ra đi
sao yêu em, ta như được quay về ?
ta ngơ ngác giữa phi trường nắng gió
gặp em rồi - như thấy lại trời quê
nụ tình đầu đã khác với tình sau
vòng tay kín xa xăm mà quen thuộc
ta vụng dại nên cả đời vấp bước
sợ lần này, ta vấp nữa- đành chi ?
em hãy còn đôi mắt của quê xưa
nên không khó đỉnh hồn nhau vói tới
như cứ muốn nói trăm điều phải nói
em nghe lời-không-nói được mà, em ?
ta van nắng hồng đôi chút bình yên
rồi cúi mặt nghe đời mình được dỗ
sao cứ thấy không lạ người lạ phố
hay vì em, quê kiểng đã bên lòng ?
hoàng lộc
Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010
về cùng
Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2010
bài giảng dở tặng nàng
ôi ở đời mấy ai mà có được
đủ cái trăm năm và cả chữ tình ?
ta không thể một đời không cách biệt
níu tay người - em phải thả tay anh
em có thể được người chồng rất tốt
chuyên lo làm ăn, chăm em và con
thì người tình em rõ ràng phải chết
như anh đây - đã phải chết bao lần !
cũng có thể người em yêu rất tuyệt
cây tình si xanh mướt một hiên đời
nhưng lấy hắn, hắn sẽ thành ngang ngược
ví dụ như anh - em khó mà vui !
cho nên ôi em, rồi em có một
một ông chồng hoặc một ông người yêu
hai ông ấy đồng hành làm sao được
như em có hắn rồi- anh phải tiêu....
26-3-2010
hoàng lộc
đủ cái trăm năm và cả chữ tình ?
ta không thể một đời không cách biệt
níu tay người - em phải thả tay anh
em có thể được người chồng rất tốt
chuyên lo làm ăn, chăm em và con
thì người tình em rõ ràng phải chết
như anh đây - đã phải chết bao lần !
cũng có thể người em yêu rất tuyệt
cây tình si xanh mướt một hiên đời
nhưng lấy hắn, hắn sẽ thành ngang ngược
ví dụ như anh - em khó mà vui !
cho nên ôi em, rồi em có một
một ông chồng hoặc một ông người yêu
hai ông ấy đồng hành làm sao được
như em có hắn rồi- anh phải tiêu....
26-3-2010
hoàng lộc
Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2010
bài khốn cùng
em phủi tay đứng dậy
coi như không có gì
làm sao ta ngồi lại
mà ân tình đem chia ?
những gì không thể chia
chính vì không thể mất
ta hận em một đời
làm tay ta trắng sạch
có lắm thứ không cần
em cần phi tang tích
những thứ dìm ta chết
thì em lại thờ ơ
tình chưa mấy yên mồ
em đã lo bước tiếp
chân tường, con chó khóc
vì không đành cắn em !
3-2010
hoàng lộc
Thứ Năm, 25 tháng 3, 2010
viết giữa trưa Sài Gòn
đã như nắng cháy Sài Gòn
để ta mát một vòng ôm cuối đời ?
em cười mướt mượt bờ môi
tóc thơm
bảo hiểm nón ngời nắng trưa
em đi gắn máy không vừa
lách ngang bẻ dọc còn chưa kịp tình
ta hoài chỉ lối về dinh
đuối tay hào sĩ
chẳng đành thả tay
cứ như đói những hôm rày
ghé chi ế ẩm nửa ngày quán không
cơm, gà mấy miếng long tong
mà ngon -
(có lẽ đôi lòng cùng vui ?)
em đau thanh quản đêm rồi
nói, như muốn hết hơi -
ngồi ngó nhau
ô kìa nắng xế về đâu ?
hỏi em là hỏi ngàn sau,
dặm trường
hoàng lộc
Thứ Tư, 24 tháng 3, 2010
hỏi nhỏ chữ tình
khi em cố lòng buông tay anh ra
tay em đã nằm trong tay đứa khác
gã ấy vẫn chực chờ em phía trước
còn anh đây xa lắc phía sau rồi
quả nhiên đời có nhiều lúc không vui
anh rửa bàn tay, coi đường chỉ đứt
không thể khóc như người mau nước mắt
chỉ cúi đầu hỏi nhỏ chữ tình thôi :
sao cứ riêng anh ách nước tai trời ?
sao lại là anh phải thả tay người ?
3-2010
hoàng lộc
nghe nhạc trưa
Thứ Ba, 23 tháng 3, 2010
bữa ngồi phở khuya quận Cam
tay xe em lái quá ngầu
chân ga cứ đạp thẳng vào phố đêm
hai người - nhưng chỉ nhờ em
đưa nhau tới đỉnh muộn phiền rồi kia ?
ngồi chầu quán phở về khuya
tái ơi, gầu, nạm...lia chia nỗi đời
cắn đi đủm ớt chìa vôi
tình cay xé họng (còn cười được nghen ?)
ơn trăng vừa xế lưỡi liềm
theo anh phiêu lãng cùng em cuối trời
chỉ vì mấy cọng ngò gai
bờ môi bữa ấy thơm hoài thuyền quyên
3-2010
hoàng lộc
Thứ Hai, 22 tháng 3, 2010
không thể có em bên đời tôi
không thể có em bên đời tôi ?
canh đêm cứ lớn nỗi u hoài
nhớ em là nhớ điều không thể
có phải em đang bên đời ai ?
tôi có trăm lời không thể nói
(dẫu có vạn lời vẫn nín câm)
em là hoa nở trong vườn lạ
có dám cho hồn tôi thơm hương ?
có biết ngày tôi đi rất mau
dĩ nhiên tôi khó đợi chờ lâu
trời bạc phơ loài mây rất cũ
cứ theo tôi trắng vội trên đầu
em giả vờ yêu- yêu giả vờ ?
sao tôi còn vất vả mùa xưa ?
giữa đêm sâu tuyệt mù, vắng lặng
có tấm lòng tôi bật tiếng kêu :
không thể có em bên đời tôi !
2010
hoàng lộc
Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010
mùa xuân anh
1.
em hãy khép thư phòng
đốt chút hương trầm
ngồi đọc thơ anh và phác thảo chân dung anh
(chân dung trượng phu xưa cũ !)
không gã nào được phép đồng hành anh
trong em
em không có ai, có gì - quan trọng hơn anh
và tình yêu
2.
em thần phục anh
em phải tiến cống anh
cống phẩm là em - là hết thảy em, hoàn chỉnh
anh lễ phục triều nghi
nhận em, bằng trái tim đại đế
3.
tóc anh đã muối tiêu
mà mùa xuân anh chỉ mới bắt đầu.
3-2010
hoàng lộc
Thứ Sáu, 19 tháng 3, 2010
mệnh phụ
em tóc gió trần gian kia quạnh quẽ
xưa tiểu thơ - nay mệnh phụ bên trời
khi diện kiến, ta run lòng ngưỡng mộ
nỗi bồng bềnh đau sắc áo hoa khôi
ta, có lẽ, bút nghiên chừng đã hỏng
tưởng không còn riêng ánh mắt tình si
sao vướng vất tiếng cười em sóng cuộn
mà oan khiên xanh ngắt buổi xa lìa
kể từ đó giấu đời ta mộng ước
quá chừng em áo mỏng thuở về ai
ta muốn chết một lần cho sắc nước
để em còn nguyên vẹn giữa tan phai...
3-2010
hoàng lộc
Thứ Năm, 18 tháng 3, 2010
chẳng còn
Thứ Tư, 17 tháng 3, 2010
ngày không gặp
ngày không gặp, tình nghe chừng lạt lẽo
buồn. hoang mang. trang sách cũ ơ hờ
em đi rồi - đi lạc cõi thơ ta
áo có mỏng cũng gió trời phơ phất
những thứ muốn cùng nhau không nói được
không chia nhau tiếng gọi lũ chim chuyền
ta bên ngoài, có thể, giấc mơ em
và cô độc cũng hơn đời - (có thể)
ngày không gặp, nghĩ yêu người lấy lệ
yêu - vừa yêu, vừa (dám lắm) là không
nên buổi chiều ta quá đỗi mênh mông
hồn với vía cũng cơ hồ tịch mịch
ngày không gặp, ta đứng ngồi rất mệt
vì nhớ em - nhớ đến muốn thôi đừng...
3-2010
hoàng lộc
Thứ Ba, 16 tháng 3, 2010
cải lương 2
em về
nơi chẳng còn nhau
là nơi khác bữa ban đầu -
phải không ?
ở đây vắng biệt tấm lòng
vai em trút gánh long đong lại rồi
ta ngồi lượm mỗi tàn phai
nhìn trăng
nén tiếng thở dài đầu hôm
có khi không thể không buồn
trang thư,
xé cái phần hồn,
bỏ đâu ?
tặng em mái tóc thay màu
vừa nghe tiếng nước bên cầu về xuôi
đã tin mọi sự trên đời
nổi nênh là tại ông trời nhúng tay...
3-2010
hoàng lộc
nơi chẳng còn nhau
là nơi khác bữa ban đầu -
phải không ?
ở đây vắng biệt tấm lòng
vai em trút gánh long đong lại rồi
ta ngồi lượm mỗi tàn phai
nhìn trăng
nén tiếng thở dài đầu hôm
có khi không thể không buồn
trang thư,
xé cái phần hồn,
bỏ đâu ?
tặng em mái tóc thay màu
vừa nghe tiếng nước bên cầu về xuôi
đã tin mọi sự trên đời
nổi nênh là tại ông trời nhúng tay...
3-2010
hoàng lộc
Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010
không thể đòi về
Chủ Nhật, 14 tháng 3, 2010
trắng một chia lìa
là khi cuối chiều kia, em vắng biệt
cuối chiều kia hoa cũng trắng phù dung
ta đứng lại, biết trời thương nhớ đất
lòng mang mang hơi ấm bữa sau cùng
lúc tài tử và giai nhân dứt áo
nghe sao đau đến cả mấy con đường
em cũng phải e dè đôi mắt đỏ
như e dè gửi gắm một làn hương
mỗi thơm ngát qua hồn ta sớm tối
là ơn em lửa nến chỉ vì nhau
mùa thu cuối là mùa thu rất vội
cùng mây tan cho trắng buổi thu đầu
ta cũng biết em phải về chốn ấy
phải đưa hương suốt kiếp một nhà người
phải như thế - thôi rồi - ta thất thế
và mối tình đã phải chịu tàn hơi....
14-3-10
hoàng lộc
Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010
nghĩ đến một ngày
ngày ấy có khi về rất chậm
khi em không chịu nổi xa rời
bàn tay cứ lật trang thư cũ
đọc những điều son sắt gửi nhau
ta cũng trong lòng em rất tội
gã làm thơ tóc trắng tình xanh
trái tim ta em từng coi thử
từng thấy em trong đó một mình
cứ mong ngày ấy không về nữa
để cuối đời ta mãi có em
ta tức đời ta sao ngắn quá
khi tình yêu lại đến vô biên
13-3-2010
hoàng lộc
Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010
vịn đỡ vai anh
bước đi,
một bước vong tình
bước thêm
hai bước
lòng anh rã rời
dùng dằng mỗi bước, người ơi
bỏ nhau không nổi
bỏ đời nổi không ?
cũng may lá thắm chỉ hồng
môi em vẫn đỏ tình son sắt
và
những gì thơm thảo hôm xưa
bước lui bước tới vẫn chờ được nhau ?
qua sông thuở trật vai cầu
tay em vịn
đã làm đau chữ tình
bây giờ mượn đỡ vai anh
vịn đi em -
kẻo đoạn đành với nhau
11-3-2010
hoàng lộc
Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010
dỗ cùng gió sóng
khi em biết những điều anh đang biết
chẳng chừng ta đã phải mất nhau rồi
em liệu hồn mà cứu lấy tình thôi
nước chảy xiết, kìa đá mòn - dĩ lỡ
anh vẫn đứng một mình trên cổ độ
lòng hoang vu gió thổi mệt vô chừng
khi quá nhiều những chìm nổi tai ương
anh đã đặt lòng anh xa cách lắm
anh cứ nản và em thì gắng gượng ?
biết thời gian sẽ chắn lối nhau về
xin liệu hồn mà giúp sức tình kia
kẻo không thể một ngày không tức tưởi
trang nhật ký của âm thầm quá khứ
đốt giùm thêm cho ngớt những tro tàn
tay anh buồn mỗi ngón nắm tay em
cùng bước thử qua đời kia gió sóng
3-2010
hoàng lộc
Thứ Ba, 9 tháng 3, 2010
thơ tình ở Huntington Beach
đúng rồi
chúng ta - người này chỉ biết người kia.
em thấy, tôi thấy (và tin)
đàn ông và phụ nữ không còn ai trên thế gian
chỉ có em với tôi giữa đời
chúng ta phụ thuộc và nô lệ nhau rất thuần
em và tôi đều phải chôn sống quá khứ
dẫu nơi ấy có nhiều thứ đang thờ phượng
cũng phải chôn
em và tôi trầm trồ nhau
sở hữu nhau trọn vẹn
(em có thể nói em là của tôi - tôi là của em -
mà không phải e dè cấm kỵ )
lương tâm nhau hoàn toàn trong sáng
không còn biết mích lòng ai
em cho tôi nhiều thứ từ em
ân cần trao gửi
em chăm sóc linh hồn tôi, hình hài tôi
và những bài thơ tôi viết
em cung phụng tôi bằng cả đời em
đúng như thế.
em biết yêu tôi rồi
hạnh phúc cũng phải có khi
và địa đàng chỉ là căn phòng nhỏ
chỉ có hai người
chúng ta thâm tạ nhau suốt kiếp...
5-3-10
hoàng lộc
bữa rời xa California
*gửi Nh.
và tặng Hồ Thành Đức, Thành Tôn, Nguyễn Nam An,
Trần Văn Viễn, Trần Văn Căn.
chào em
ta phải về thôi
đoá hoa nở muộn lần hồi đã thơm
ngó nhau
con mắt thề nguyền
là đôi hạt lệ còn trên áo người
chào em, chào một ngày vui
đắng cay và cả ngọt bùi, tặng nhau
ngó theo
chiều bỗng không màu
gió lên phi cảng
về đâu
nắng tàn ?
chào nhau quạnh ngắt thời gian
còn ta trên mỗi dặm ngàn
tìm em....
8-3-10
hoàng lộc
Thứ Năm, 4 tháng 3, 2010
về thời tự do em
em không còn tự do nữa đâu
khi chúng ta tìm nhau
chúng ta xa dần nỗi an nhiên tự tại
của mỗi đứa
nên em không còn tự do nữa
nắng chiều phải làm đẹp ngàn mây
gió chiều phải cuốn đi tàn lá
trăng có khuyết cũng lặn về tây
em đã từng trăng, em phải về cuối tháng
em không còn tự do
dòng sông phải xuôi về biển
đoạn chảy ngược qua rồi
tình yêu anh là đường một chiều
cao tốc
quay xe lui là em tử nạn
tình yêu là sự trói buộc
chúng ta tự nguyện trói buộc vào nhau
tự nguyện nô lệ nhau
em hết thời tự do
cách duy nhất để em quay về thời ấy
là em phải lìa xa anh
và cam tâm giết đi tình yêu này
lập tức.
2010
hoàng lộc
Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010
cải lương 1
Thứ Ba, 2 tháng 3, 2010
chẳng được giúp em
em qua phố qua phường
có mùa xuân có nắng
hình dung em trên đường
hình như em bận rộn ?
ta muốn làm khẩu trang
cho em đừng bụi bặm
ta muốn làm nón che
cho em đừng gió nắng
có mấy đứa tà tâm
rập rình em cuối phố
ta muốn làm cái đuôi
quét đi bao sàm sỡ
em về nhà, bếp núc
ta muốn thành găng tay
em đi vào siêu thị
ta thành chiếc giỏ mây ...
nhiều điều muốn giúp em
mà ta không làm được
cả khi em ốm đau
ta mơ làm viên thuốc
làm chén cháo nóng sôi
em vừa thổi vừa húp
cho em mau nét cười
nhiều điều ta muốn giúp
mà không chung được đời
nên ta buồn vậy thôi
nên ta đành vậy thôi....
2-2010
hoàng lộc
Thứ Hai, 1 tháng 3, 2010
được chăng hay chớ
em sắt son anh là điều có thể
em sắt son tình là điều không nên ?
đi suốt mùa thu cây tàn bóng xế
ta chịu tuôn dầm bao trận oan khiên
anh thuỷ-chung-em là điều phải thế
anh thuỷ-chung-tình lại là vô duyên
bởi tấm lòng cha bên lòng của mẹ
còn tấm lòng anh mù mờ trong em
mới biết sắt son không là chuyện dễ
tình dỗ nhau đành được chớ hay chăng....
2-2010
hoàng lộc
em sắt son tình là điều không nên ?
đi suốt mùa thu cây tàn bóng xế
ta chịu tuôn dầm bao trận oan khiên
anh thuỷ-chung-em là điều phải thế
anh thuỷ-chung-tình lại là vô duyên
bởi tấm lòng cha bên lòng của mẹ
còn tấm lòng anh mù mờ trong em
mới biết sắt son không là chuyện dễ
tình dỗ nhau đành được chớ hay chăng....
2-2010
hoàng lộc
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)