Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2010

đôi đường

ta đi về phía đồi tây
cỏ hoang gió rạp bóng ngày.
hoàng hôn
em đi về phía vườn đông
nắng lên vừa dựng mây hồng.
sớm mai

đôi ta đôi phía đường đời
vầng trăng chừng lỡ lầm soi ước thề ?

cuối trời ta vẫn hoài nghe
tiếng van vỉ thuở xa lìa cố hương
và em rủi một hoa nhường
bước đơn chiếc giữa hao mòn giấc mơ ?

chẳng qua hai đứa dại khờ
tưởng đang khép nối đôi bờ thời gian ?

ơn nhau một nụ trăng tàn
có khi suốt kiếp còn thơm nỗi buồn...

2-2010

hoàng lộc

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2010

xin được nghỉ ngơi


nghỉ ngơi thôi, hỡi gã làm thơ già
núi đã tàn rồi - kìa, biển cũng cạn
chữ nghĩa một đời, một đời hoạn nạn
cứ nổi chìm hoài theo mỗi câu thơ

hãy nghỉ ngơi thôi, cha mẹ chết rồi
cố xứ gọi về, (bạn bè cũng gọi)
bệnh hoạn bao năm hết còn nhớ rượu
lại nhớ những điều rất đỗi không nên

yêu ta một thời em vẫn là em
áo một thời bay, tóc một thời chảy
là mây là sông chưa từng ở lại
(ta vẫn một đời chỉ đứng ngó theo)

nghỉ ngơi được rồi hỡi gã làm thơ
đĩa dầu đã hao đêm còn gió nổi
kiếm một chỗ nằm nghe mình hối lỗi
về một chữ tình đáng lẽ không nên....

2010

hoàng lộc

như của bao giờ


cùng em làm bạn bây giờ
đôi khi
đụng phải lòng xưa
bồi hồi

những gì u ẩn trong tôi
những gì ở lại bên đời em không ?

tình đi
là nước xuôi dòng
mà lau lách
cứ đầu sông
rợp bờ

xế chiều còn chút nắng trưa
tôi nghe
tôi vẫn bao giờ thôi,
em !

2010


hoàng lộc

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

để dỗ tình phai



khi thành cơm - gạo không là gạo nữa
ván đã đóng thuyền, đời ván đã xong
gửi tình đi - anh trở thành quá khứ
chỉ câu thơ buồn một nỗi kiên trung

em vứt không đành - đeo thì quá nặng
chút nợ trần đời và chút duyên thơ
trăng trên núi đã khác thời dưới biển
chỉ đôi lòng sụp tối những đêm mưa

em nhận tình anh xong - em đã khác
có thể tình kia bắt đầu nhạt phai ?
thương nhớ hôm qua không còn hôm trước
nên mỗi trời phải có một màu mây
và chúng ta không ai là bội bạc
bởi trường giang, con nước cũng vơi đầy...

1-2010

hoàng lộc

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2010

ngậm ngùi tro cốt

em thương con chó nhỏ
bệnh nặng đã chết rồi
em nhờ thiêu và giữ
chút tro cốt. (ngậm ngùi !)

hôm sớm anh qua đời
tro anh, em cũng giữ
em đặt anh với chó
hương khói cùng một nơi

em ghi lộn tên người
vào lọ tro cốt chó

em tiếc chó cái nghĩa
và tưởng anh cái tình
khi thắp hương cho chó
lại khấn thầm tên anh

thì ra hai sinh linh
em đều thương hết thảy
ôi cái nghĩa cái tình !

26-1-2010

hoàng lộc

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2010

van


nhất cố - tan đời ai buổi trước ?
tái cố, đời anh hoá thảm thương
nhỏ ạ, làm ơn đừng quốc sắc
mà anh hôm sớm phải đau lòng

quá lắm chỉ nên là gái đẹp
năm bảy tình si đứng ngó theo
em đi, mỗi bước run tiền kiếp
giết anh thôi - chớ giết lầm ai

bởi cứ bên trời nghe gió lớn
thổi bao lớp mộng cũ xiêu tàn
mộng mới, anh không còn dám mộng
và bóng em là bóng mù sương

có giết - chỉ cần anh chết dở
đủ cho anh thâm tạ đời anh
em bước đi đi, đừng ngoảnh lại
để em luôn là kẻ vong tình

1-2010

hoàng lộc

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

rách đời ngư phủ


dòng sông đã cạn
con thuyền phơi sương
chỉ còn ngư phủ
ngồi bên sông. buồn

bương qua sông dài
như qua suối mọn
đôi bờ nhạt phai
trời vừa xế nắng

trắng ngút dòng sông
bạc màu thôn dã
em đi qua làng
lòng xiêu bóng ngã

vắng dòng sông kia
nên chiều hoạn nạn
tóc áo vừa se
vai người tình muộn

dòng sông dù cạn
đá chẳng mòn thêm
rách đời ngư phủ
gió hoài tru đêm....

1-2010

hoàng lộc

Thứ Tư, 20 tháng 1, 2010

tống khúc

mừng em về chỗ-không-còn
tình, như sợi chỉ treo chuông - đứt rồi
đã không níu nổi tay người
thì gan liều có bằng trời, cũng khinh



mừng em về với riêng mình
dường như cái nghĩa cái tình - ngang nhau
cầm bằng sả một đường dao
vết thương chờ đến kiếp sau, lại lành

chút gì thơ dại trong anh
mừng em lòng vẫn không đành, nhỏ ơi...


hoàng lộc

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2010

mây của trời


* mây của trời rồi gió cũng mang đi
hoài khanh



em như mây của trời
qua đời ta khô hạn
thương ta, làm mưa rơi
mà đường bay hoạn nạn

mát lòng ta một thuở
đủ ơn thầm trăm năm
ngó lên trời thâm tạ
em bay rồi - mù tăm !

em xa xăm cuối đời
mưa hồn ta vẫn giọt
em là mây của trời
tay người đâu giữ được

kiếp nào mây ngừng trôi ?


2010



hoàng lộc

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

tận hiến



ta bó thân bằng trăm mảnh vải
giữa canh đêm thắp đuốc dâng tình
em hãy quay lui nhìn cho rõ
ta là ngọn lửa đã thuần thanh

em có chau mày không, tiểu thơ ?
thân ta có thể sắp thành tro
mà linh hồn vẫn trong câu hát
vang ở môi em cuộc hững hờ

là cõi này đây, là một kiếp
mang theo vô lượng kiếp hàm ân
ta bay trong nỗi đau nghìn cõi
về với em, xin một buổi gần

em khóc cười chi thì cũng vậy
phải nợ nần ta một sắc hương...

1-2010

hoàng lộc

Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2010

lo tình đơn sai


em yêu ta không đủ
bởi nắng chiều rất sâu
làm sao yêu cho đủ
mà dỗ tình bền lâu ?

mùa đông còn rất lạnh
ta nằm bệnh cuối trời
một tay gác lên trán
tay kia tê, gối đầu
nghĩ trăm điều dại dột
chẳng điều nào nghe vui

gọi em, đường dây bận
biết khó lòng nguôi ngoai

ước trái tim ngừng đập
em ở trỏng, còn hoài
ta qua đời tức khắc
khỏi thấy tình đơn sai...


15-1-2010


hoàng lộc

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2010

ở một đoạn đường, đời



gặp em từ xế trưa
cùng nhau đi tới tối
chỉ có một đoạn đường
mà ta theo không nổi

chỉ có một đoạn đời
mà sao ta không thể
được cùng em cạn lời ?

đã qua suốt mùa thu
và mùa đông sắp hết
những thứ trên tay còn
mới đây mà lại mất

ai băng qua núi đèo
ai lội qua sông suối
để mong tìm thấy ai ?

sao ta không thể thấy
khi đi cùng em đây ?
bên em- còn trông mỏi
bên em mà lạc loài ?

chỉ một đoạn đường thôi
chỉ một đoạn đời thôi !
mà sao nông nỗi vậy ?


hoàng lộc

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

từ bên kia núi


*gửi tấm lòng một người chị



dẫu chưa tin ngày cũng sắp đi rồi
chị đã thấy cho dù không muốn thấy
trần gian lỡ có hai người thơ dại
rủ nhau về khóc suốt một mùa trăng

bên kia núi là hồn ma bóng quế
là thôi rồi những vướng vất phù sinh
cô bé ấy chỉ một mình ở lại
để cô đơn kiếp nạn của riêng mình

chị phải thấy và rồi tay nương nhẹ
với những điều không muốn, vẫn hoài đau
nếu quả có một màu trăng cổ sử
em là em của chị ở ngàn sau...


9-1-2010


hoàng lộc

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

dọc đường



phải có điều chi bất ngờ nghĩ tới
mà dọc đường kia em khẽ chau mày ?
ta với cuối chiều dịu dàng đứng đợi
xin bước cùng em những bước không vui

có một vầng trăng bây giờ mới mọc
soi dẫu hết lòng chẳng đủ canh đêm
và một điều chi đã làm em khóc
cho ta nghe đau nước nổi trăng chìm ?

mái tóc em dài - tay ta và gió
xin vén đôi lần mỗi sợi long đong
ta vẫn e dè nhìn em mắt đỏ
biết chỉ lưng chừng một cuộc trăm năm

rồi chỉ còn em bước đời rất chậm
khi đoá sầu tình hãy còn thơm hương
trăng bước theo em vầng trăng đứng bóng
xót trái tim ta rớt ở dọc đường...


1-2010


hoàng lộc

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2010

vĩ khúc


cuồng dại yêu cuồng dại buồn
em nheo con mắt làm khôn,
có cần ?
ta về
dỗ chút tình không
bởi không thể
một đời gần gũi nhau

đã sương bỏ trắng mái đầu
đã ra là kẻ bên trời gió bay
ai ngồi lắng cuộc thương vay
có nghe hồ hải còn đầy nắng mưa ?

mong ta vừa đủ phai mờ
để đi cho hết đời trưa tới chiều
đôi lần ngước mắt trông theo
mong em rồi cũng không nhiều vết thương

kể như một thuở lạc đường
em hồn nhiên khóc
để
hồn nhiên xa ...

12-2009



hoàng lộc

Thứ Hai, 4 tháng 1, 2010

khổ cuối của một bài thơ










............

anh ngậm ngùi muốn khép lại đời thơ
thơ không thể ngồi dỗ dành đôi lứa ?
qua rồi cái thời giai nhân được yêu tài tử ?
như em yêu anh - sao lắm kẻ muốn chia lìa ?


1-2010


hoàng lộc

Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2010

đầu năm, nhớ Bảy Hiền


phải cuối năm tàn cơn nắng cuối
mà đêm dồn lạnh gió đầu năm ?
buồn em mắt biếc vừa thêm tuổi
và cũng ta buồn tóc bạc thêm

có lẽ phố người hun hút phố
xui ta cố quán dậy trong lòng
bước đi mấy bước quay nhìn lại
em Bảy Hiền kia có Hội An ?

ta mấy mươi năm trời đất lạ
nắng chưa yên đã sợ mưa về
may ta gặp giấc mơ ngày cũ
biết trái tim còn đập với quê

em cũng đầu năm bay áo mới
tóc xuôi vai tóc chảy cùng sông
có ta neo bóng thuyền lưu xứ
hỏi Bảy Hiền em dám đợi không ?

đầu năm 2010

hoàng lộc

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

niệm



niệm em bồ tát một ngày
dắt ta về phía-chẳng-may
lạc đường
ơn thầm vái đủ mười phương
nam... mô... em...
(những âm tròn nét môi)

niệm em bồ tát một đời
vô ngôn hơn cả ý lời vô ngôn
mười phương
ta một phương buồn
trang kinh vô tự
vô thường

không...

nam... mô... em...
nghẹn tấm lòng
trong ơn vô lượng
vô cùng
giận nhau


1-1-2010



hoàng lộc