Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009
cùng tận cùng em
từ em mỏi bước
về theo
đời nhau
dường đã ít nhiều héo hon ?
chẳng thà một quyết keo sơn
dẫu riêng rã những nguồn cơn
cũng đành ?
em từng ngó lại tình anh
khói sương thì phải mong manh
- rõ rồi !
gặp phen báo đáp thề bồi
hạ tuần trăng
cứ xa rời núi non
ơn đời
ơn vạn ơn muôn
ơn nhau
chỉ một con đường lá bay
thôi em
con mắt mưa dày
nửa kia nhắm lại
nửa này đừng rơi !
kêu lên một tiếng đổi dời
để riêng thăm thẳm đất trời ủ ê...
hoàng lộc
Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009
hục hặc với tình
tình bất trắc em còn thêm bất trắc
khi cho đi - cho không hết tấm lòng
ta đứng lại ngó bãi bờ lau lách
biết em chừa đâu đó một dòng thương
tình như thế - ta dễ cần như thế ?
dẫu tàn đời, (đời cạn kiệt thì sao ?)
em thân mến, phải em còn quá trẻ
không dám tận cùng để tận cùng nhau ?
nên có em mà như từng chẳng có
cứ sầu tư sớm tối một phương chờ
ta cứ hỏi mà em không thể nói
về những điều tưởng phải nát lòng kia...
bởi muốn sống hết mình cho cái hết
của đời thơ và may rủi đời tình
ta muốn biết những gì em chẳng biết
để thôi đừng hục hặc với tình em.
hoàng lộc
thu tình xưa
em đến hôm nào đôi mắt ướt
thu ai, riêng để mắt em buồn
anh thiệt lòng những ngày đông trước
kỷ niệm còn nguyên trên chiếc khung
vì chút tình xưa, em đến đây
thu mưa - em buồn anh trắng tay
lá úa vàng hơn muà thu cũ
ơn em, tình còn xanh đôi ngày
anh cũng già hơn lọm khọm hơn
thư phòng lạnh giá trà không thơm
như bao giờ, mỗi lần được gặp
anh để lòng anh nói sạch trơn
em vẫn bao giờ lại lắng nghe
và như có gửi chút lòng kề ?
đời văn anh đã từng lâm nạn
thì chắc hồng nhan phải lắm khi !
nói với em hơn nói với mình
chuyện văn chương đến chuyện ân tình
em về - mắt khép trời thu đó
như thể lòng kia muốn có anh ?
1986
hoàng lộc
Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009
mất một mùa thu
khi áo em bay về phố ấy
ta nghe tình cũ chắc không còn
mùa thu cũng dễ chi dừng lại
đời cứ mù sương thêm mù sương
và bài thơ cũng dừng, không viết
bởi ngớt thơm hương lụa giữa trời
ta biết nỗi niềm ta đã buộc
với những điều khó tránh tàn phai
mười năm em là em thiếu phụ
cả thế gian kia phải thất tình
mười năm ta là thằng mê rượu
bút nghiên chừng thẹn cái bình sinh
khi tóc em xuôi về xứ khác
là ta mất trọn một dòng sông
ngó theo chỉ mịt mù con nước
mà đã mùa thu chảy trắng lòng...
17-9-2009
hoàng lộc
Thứ Hai, 21 tháng 9, 2009
bữa về california
ta đi về phía tây, ngàn dặm
có gặp vầng trăng chưa ly hương ?
phía trước mùa xuân xa đã chớm
lòng nghe trăm thứ rối trăm đường
viễn tây hề viễn tây bất trắc
người xưa đổi mạng đi tìm vàng
viễn tây hề cuối đời lưu lạc
ta bồi hồi đi tìm hồng nhan
cùng đi, có trái tim tiền kiếp
để tặng em và để nhắc nhau
đã hẳn ngàn xưa từng tiễn biệt
cho tròn lời hẹn ở ngàn sau ?
phải chăng miền viễn tây đầy gió
cám cảnh đời ta, một cảnh đời
mái tóc phiêu bồng sương tuyết đổ
có đành em lạc khúc tình vui ?
viễn tây, ôi viễn tây, dù chậm
cũng phải về thôi để chắc còn
để chắc em không từng lỗi hẹn
bên trời nỗi nhớ vẫn rưng rưng....
hoàng lộc
Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2009
một khối buồn
ta sinh ra - ta, ngọn khói buồn
và em đơn chiếc lạc dòng sương
có khi vô ý thành yêu mến
sương khói thành đôi - dễ khác hơn !
từ đó hai người đợi ánh trăng
dật dờ trong cửa hẹp trần gian
mùa thu đã úa bao nhiêu lá
bao cánh đời vui phải thác oan ?
em sinh ra - em ngọt suối nguồn
vì ta lưu luyến hóa thành sông
đêm mưa ai biết trường giang chảy
ai biết ngày xuôi biệt mấy trùng ?
từ đó ai người chịu cách xa
đầu ghềnh em - cuối bãi là ta
phải chi cơn gió xanh tiền kiếp
để chẳng vầng trăng bữa xế tà
tình khói sương hai người khói sương
tình thâm ân như sông với nguồn
ơi em, ngọn nến mừng sinh nhật
nồng ấm đôi ta một khối buồn ...
hoàng lộc
Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009
thơ tháng chín
Nhạc Nguyễn Tất Vịnh, thơ Hoàng Lộc, Ca sĩ Nguyễn Phi
tháng chín năm nào em hỡi
mùa thu qua vườn anh ?
khi khóm cúc vàng đầy hương
dù đời anh chưa ngớt nắng
em về - gió chớm thu
chiều, có lẽ quạnh hiu
và anh cứ ngồi bên hiên nhà, ngó đất trời
không nói ra lời
chỉ nói cùng em ( nói trong lòng ) :
- em có nhận lời tỏ của anh không ?
lời nói là câu hỏi
em nghe ?
câu hỏi muôn trùng
tháng chín
chưa từng bắt đầu lá rớt
mà hương cúc dịu ngát đời nhau
dòng sông - từ chưa biết em – ngày nào cũng trôi
ngày nào cũng làm anh trông ngóng
mang mang quê nhà
tháng chín
dòng sông đang chờ mưa
và khi biết em
anh chờ lênh đênh cùng tóc gió
em hoài nghi hoặc
nhưng đã không thể chối từ anh
tháng chín
công viên phong xanh
( không, hay sẽ phải úa tàn )
anh ngồi im, nói thầm
cùng tháng chín :
- em, mùa thu đi vào hồn anh …
hoàng lộc
Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009
anh không về nữa
anh không về nữa.
quê nhà
đã quen gió táp mưa sa mất rồi ?
anh không về nữa người ơi
trái tim vừa cũng hết thời yêu thương ?
phải đi cuối lối cùng đường
phải đau khắp phố khắp phường người dưng
để khi ngoảnh lại
trông chừng
mới hay quê kiểng đã từng đuổi xua
đắng lòng ta - đáng lòng chưa?
bóng em nhoà
những chiều mưa trắng trời
chỉ thương dòng tóc rối bời
che sao kín
một nỗi đời
trong em !
thôi đừng mắt nhỏ,
thuyền quyên !
theo anh
khóc cuộc nổi chìm.
tội nhau...
hoàng lộc
Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009
giữ lại cái còn
Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2009
mùa đông bất chợt
khi chẳng còn nhau mùa thu vẫn thế
cây cũng chẳng còn chiếc lá nào đâu
chiều bỗng buồn thiu mù mờ sương khói
nước xẻ dòng ra chảy vội qua cầu
em có còn ngồi nghe đau tóc rối
gió thả lênh đênh từng sợi, vai mềm ?
ta cũng điếng hồn ngó trời mưa bụi
biết đến tận cùng cái-mất-vô-biên
biết ở lòng nhau ít nhiều chẳng phải
mây của bao giờ vẫn cứ chờ trôi
em đi theo chiều bất ngờ ngoảnh lại
thấy một mùa đông quạnh quẽ bên trời
9-2009
hoàng lộc
cây cũng chẳng còn chiếc lá nào đâu
chiều bỗng buồn thiu mù mờ sương khói
nước xẻ dòng ra chảy vội qua cầu
em có còn ngồi nghe đau tóc rối
gió thả lênh đênh từng sợi, vai mềm ?
ta cũng điếng hồn ngó trời mưa bụi
biết đến tận cùng cái-mất-vô-biên
biết ở lòng nhau ít nhiều chẳng phải
mây của bao giờ vẫn cứ chờ trôi
em đi theo chiều bất ngờ ngoảnh lại
thấy một mùa đông quạnh quẽ bên trời
9-2009
hoàng lộc
Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009
viết tặng Chiêu Quân
Hán Đế một lần lên ải bắc
mà lòng không dám giữ Chiêu Quân
chao ôi, uổng một tay hùng liệt
đành chống gươm đau một khúc đàn
thuở đó làm vua ưa để tiếng
ngó ra trăm họ tưởng con mình
ví ông một quyết hoà ra chiến
đã tránh đời sau chút trọng, khinh ?
ông lầm như chính ông từng đã
(thì đứa Mao Diên Thọ đấy rồi !)
Chiêu Quân kia với người thiên hạ
nỡ lòng ông chọn cái không vui
ta chẳng từng lên chi ải bắc
gã làm thơ đâu thể là vua
ý như có bữa làm vua thiệt
một phút, quân reo giữa đất Hồ
ý như có bữa làm vua thiệt
chi khắp bêu rêu một khúc đàn
tình ta, lại cả ta-quyền-lực
không dễ rời đâu em, Chiêu Quân !
hoàng lộc
Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009
kêu không thấu trời
trời có đâu
mà kêu trời ?
trời mà có, cũng xa người,
rất xa
kêu nhau suốt cuộc ta bà
em nghe
chẳng biết kêu mà làm chi !
để rồi có gã tình si
trái tim gõ nỗi hồ nghi -
khóc ròng
ông trời cách mấy tầng không
có kêu cũng chỉ vô cùng
vậy thôi.
sượng sùng chót lưỡi đầu môi
tội vầng trăng
bữa theo soi lời thề
4-9-2009
hoàng lộc
Thứ Năm, 3 tháng 9, 2009
mời em ở lại
đừng đi, em ! chiều sắp khép kia rồi
và ta cũng sắp ra người thiên cổ
không nhiều lắm, tình em cho một thuở
hãy vuông tròn - mai mốt khỏi ăn năn...
hoàng lộc
và ta cũng sắp ra người thiên cổ
không nhiều lắm, tình em cho một thuở
hãy vuông tròn - mai mốt khỏi ăn năn...
sợi thơ buồn từng níu giữ chân em
đã khô héo trên đầu trang nhật ký
ai vuốt mắt để cam lòng yên nghỉ ?
đừng đi, em ! (tội lắm buổi xa đời !)
cũng nhiều khi bắt gặp cuối mùa thu
đôi chiếc lá còn xanh, lòng cứ ngỡ...
ngày đã hết hiên sân mù nắng quái
ta nghe rồi cơn gió thổi lang thang
lời quặn thắt xin mời em ở lại
để tình còn ân nghĩa với lìa tan....
9-2009
đã khô héo trên đầu trang nhật ký
ai vuốt mắt để cam lòng yên nghỉ ?
đừng đi, em ! (tội lắm buổi xa đời !)
cũng nhiều khi bắt gặp cuối mùa thu
đôi chiếc lá còn xanh, lòng cứ ngỡ...
ngày đã hết hiên sân mù nắng quái
ta nghe rồi cơn gió thổi lang thang
lời quặn thắt xin mời em ở lại
để tình còn ân nghĩa với lìa tan....
9-2009
hoàng lộc
Thứ Tư, 2 tháng 9, 2009
vẫn ở ngoài nhau
nỗi buồn em kín ở em hoài
và buồn anh chẳng hở cho ai
những tưởng lòng không còn gang tấc
mà hoá quan san những dặm dài
anh ở ngoài em, lạ với em
gửi mà chưa hết - dễ chưa tin ?
người xưa gắn bó - khi nghe hát
còn muốn chờ nghe cái-lặng-im
em cũng ngoài anh thật mất rồi
có khi nói cũng ngại ra lời
thì như chút ít em yêu dấu
lầm lạc mù sương giữa phố người ?
tình giúp đôi ta chẳng dối lừa
để đành không thể hết bơ vơ
đời khô héo quá không dung nổi
ta vẫn ngoài nhau - ôi, khổ chưa ?
hoàng lộc
Thứ Ba, 1 tháng 9, 2009
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)