Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2009

chưa hết lòng em







trời không hết lòng trời

đành nắng mưa lở dở
sông không hết lòng sông
chẳng bên bồi bên lở

nửa năm rồi có phải
em quấn quít cùng anh
bao nhiêu là trao gửi
sao hẩm hiu mối tình ?

cây chưa hết lòng cây
lá xanh gầy lá úa
đêm chưa hết lòng đêm
bỏ vầng trăng góa bụa

nửa năm tình níu gọi
em chưa hết lòng em
trong thiết thân, gần gũi
mà ta luôn kiếm tìm !


hoàng lộc

bữa đứng bên này sông









hôm nay, em ở bên kia cầu*
dòng nước buồn em, buồn thẳm sâu
ta đứng bên này sông, hỏi nước :
- chảy nỗi buồn kia mãi tới đâu ?

nước biết gì - nước không nói gì !
bởi ngàn năm nước vẫn trôi đi
ta hỏi lòng ta (chừng biết được)
về đâu cho hết cái buồn kia ...

em, chắc em đang gặp - bất ngờ
đôi chút buồn ai trong văn thơ ?
thử hỏi em ( nào em chắc biết !) :
- ôi dòng nước dễ hết buồn chưa ?

em biết gì - em chỉ là em !
cầu chẳng là sông mà biết lênh đênh ?
chỉ có lòng ta chờ nước đổ
chừng cái buồn kia đã quá quen !

5-03

hoàng lộc
* câu thơ đã đổi thành "có khi em ở bên kia cầu" trong bản in 2009 trên net

vì con kiến đói











anh, con kiến càng

ổ nhà dột nát
ngày một trơ xương
xó người tận mạt

em có lắm đường
cả đời canh giữ
là những yêu thương
để dành một hũ

vì con kiến đói
mòn hơi kiếm tìm
những ngày sống cuối
thấy hũ đường em

rập rình kẻ cắp
kiến tha lần hồi
mà lòng vẫn quyết
tha tới mãn đời

năm lần tháng lửa
này kiến tha lâu
đường thơm một hũ
ôi em, còn đâu !

còn đâu ơi em
ngậm ngùi không nói
hết cả đường em
vì con kiến đói ...

em nhìn đau xót
hũ đường hư hao
ổ nhà mưa dột
kiến giữ làm sao ?

*

thương chi mối tình
trần gian ác nghiệt
một đời điêu linh
kiến càng đã chết !

hoàng lộc

em ghen chi ngày xưa







em ghen chi cái thời con ong làm mật

con ong lo đi tìm hoa
em ghen chi con chim thời lãng bạt
những chiều buồn phải đậu cành đa

em ghen chi dòng sông khi tìm đến biển
ghềnh thác quanh co bến lở, bến bồi
em ghen chi hiên sân, những bàn chân bịn rịn
những bàn chân chỉ ghé một thời

anh là con ong, là con chim, là dòng sông thuở ấy
là hiên sân vàng xám màu rêu
em ghen chi ngày xưa mà lòng khổ vậy
có cần đâu cho chính tình yêu !

khi khuất hiên sân một tàng cổ thụ
khi biển thì thầm gọi đúng tên sông
khi con chim gầy gò có tuổi
và con ong mùa đông em
còn ghen chi ngày xưa, em hỡi !!!

hoàng lộc

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2009

chỉ với thiên thu










không thể hái chia cùng em trái mộng

trên cành đời xính vính bão giông kia
tình một thuở đã gầy tay bắt bóng
dẫu không buông cũng lớn nỗi xa lìa

ta chán ngán mỗi ngày đông ủ dột
mỗi tàn thu hoa cúc rã hiên người
mưa tứ xứ xối đầm lên ngọn tóc
biết mình còn quá lắm những không vui

em khuê các bước một lần sai lỡ
để cam lòng sầu muộn tới trăm năm ?
thì chẳng lẽ thêm lần xin gõ cửa
khi riêng nhau hoài một cõi âm thầm

đâu dám trách em nửa đời ái ngại
( ta vẫn thế, suốt đời ta thơ dại )
bếp lửa nào gửi gắm một tờ thư
có hồn ta nồng đượm với thiên thu ..


hoàng lộc

cảnh đời ta



rồi cũng phải cầm tay em bịn rịn
gió mùa đông thổi suốt những mùa kia
ta cũng phải thốt ra lời đã nghẹn
mảnh trăng lu đâu lỗi bời câu thề

rồi cũng phải vì em mà uống rượu
quán xuân thu cái xác bỗng xa hồn
ta ngó đất dày, ngó trời cao, ngó phố
chỗ nào cũng chật cứng cô đơn

khi không thể còn nhau - đời phải vậy
chặm không khô hạt lệ sót trong lòng
em cũng phải tóc bay về xứ khác
và cảnh tình đâu dễ khác chi hơn...

hoàng lộc

thơ đêm










dễ bất ngờ, lòng cứ mùa đông
rượu say, thê thiết chuyện hoang đường
ta mấy lần qua cầu đứt ruột
hỏi em rồi có dám qua không ?

ngọn nến tình đâu cháy tới khuya
mà đêm trăn trở gió ngoài kia
ta đây đâu phải là Kim Trọng
bứt rứt phòng văn cái nỗi chi ?

em giữ hoài thôi chút bụng gần
từ ta thất lạc hết tình nhân
kể như ở cuối đời - du tử
đau đớn nằm nghe những bước chân

trăm sự rồi - yêu dấu cũng rồi
lòng ta - hơn nữa - có trăng soi
ôi em rất mực là khuê các
trở giấc, làm ơn, nghĩ lại coi !

hoàng lộc

Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009

lúc nhớ














nhớ em là nhớ đời ta
ngày đi
mây cứ trắng
và hoàng hôn

nhớ em gặp cái-chẳng-còn
hắt hiu đóm lửa
cuồi đường về,
xa

nhớ em là nhớ quê nhà
bát canh rau đắng mẹ già còn không ?

nổi chìm là của long đong
của mây tan
của bến sông bọt bèo

nhớ em
ướt mắt nhìn theo
thấy ta một bóng cuối chiều lạnh căm


hoàng lộc

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2009

của ngày chia biệt



đi luôn
là đi không về
quên luôn là đã
chưa hề
gặp nhau

nửa trăng mờ xế
ngang đầu
chắc chi biển lấp
mà dâu uá tàn ?

con chim
vù bỏ
non ngàn
gió khua vách núi
mưa tràn bến sông

đi luôn có thể
đau lòng
quên luôn.
nước mắt lưng tròng.
rồi thôi.


hoàng lộc

Thứ Năm, 23 tháng 7, 2009

bất ngờ gặp Quế Linh










phải em thương kẻ bềnh bồng
hay em giả bụng giả lòng mà chơi ?

tình anh đó quế linh ơi
rượu đầy ly dễ hồ vơi giọng sầu
đêm vàng quán gọi ơn nhau
trong ta chừng thuở tình đầu hồi sinh
nỗi buồn xưa đó, quế linh
bên em mà vẫn nghe mình cô đơn

ta, thân tầm gửi hao mòn
thương em tuổi mộng đau vườn thu sơ
kể bao giờ đến bây giờ
ôi em mà lại giả vờ yêu thương

khi ta đuối bến mù sương
thì con sáo cũng kiếm đường qua sông
phải em quên kẻ bếnh bồng
quán phù vân cũ khóc ròng trẻ thơ

ta làm một kiếp sâu đo
quẩn quanh trăm lá sầu khô một đời
em qua, gió tạt từng hồi
xô ta lủng lẳng giữa trời oan khiên

năm năm rộng cõi ưu phiền
ta hành hương giữa những huyền thoại đau
cầm bằng một cuộc biển dâu
có nhau rồi để mất nhau - cũng rồi !
tóc hồ phai bấy sầu đời
ôi em mà lại là người vô tâm.


hoàng lộc

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2009

thơ cho người cận thị










em nhìn gần, em chẳng biết nhìn xa
gần khó thấy và xa càng không thấy
chút tình của ta sao mà khổ vậy
mãi lem hem từ buổi nói yêu người ?

em nhìn ai chưa chắc rõ ràng ai
chưa chắc rõ trong vòng ba bốn thước
chút tình của ta dễ gần hơn được
mãi ơ hờ trong đáy mắt xanh kia

đêm lá me bay - xuống phố,quay về
cửa sổ nhà em ngọn đèn thức ngủ
em vẫn lờ mờ không hay không rõ
ta chợt giật mình ngó lại tình ta

em nhìn gần, em chẳng muốn nhìn xa
gần - có chồng em, có con em đấy !)
chút tình của ta lạc loài biết mấy
nghìn trùng thêm qua mắt kính nhìn gần

ta dẫu một đời cặm cụi tình nhân
vẫn khó tới trong vòng ba bốn thước
tình lỡ rủi cháy bùng lên ngọn đuốc
cũng hoang tàn đóm lửa phía ngoài em...


hoàng lộc

Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2009

thay lời bạt một tập thơ tình














có những ơn cho không thể đáp đền

có những điều tơ tóc hoá vô biên
chỉ một phút - tưởng ngàn đời khó gặp
mà có lần anh đã gặp trong em

trái liên chi nào trên đỉnh thiên sơn
cơ duyên cho anh cuối ngày đói lả
có những ơn sâu không cần thâm tạ
như lòng em - (lòng suối mùa xuân)

em chưa quen làm người đi dây xiếc
thì chắc gì khi bước chẳng run chân ?
định mệnh - trên đường dây - hoài tay lắc
một quãng thôi - không thể níu nhau gần !

có bao giờ trời mưa như nước xối
em khom mình che mãi được tình khô ?
anh chí thành xin đứng giữa cơn mưa
cũng không thể giúp lòng nhau đỡ ướt

đời vốn sẵn những roi đòn ác nghiệt
dẫu van cầu đâu đã chịu nương tay
ta lận đận với tình hoài đủ mệt
giữa yêu thương mà cũng giữa lưu đày ?

chừng ấy phong ba chừng ấy tháng ngày
em có lúc trách anh như một người gây lỗi
(đâu dễ ngờ trời mưa hơn nước xối
anh đã chắc gì giữ được tình khô ?
đâu dám ngờ trên dây xiếc - chân đưa
chỉ một bước, anh hỏng đà ngã quỵ ?)

khổ những ơn cho phải một thời quạnh quẽ
giọt lệ thầm từng lu lấp trong anh...

*

kẻ tử đạo nào lòng nguôi khát vọng
tưởng lụi tàn mà sức lửa thuần thanh
hãy cam chịu đớn đau cho tình yêu được sống
thay Chúa lần này anh chịu đóng đinh.


hoàng lộc

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2009

nổi chìm hạt lệ




hạt lệ ta hạt lệ người
kể như đã thấm vào nơi tuyệt tình ?
hạt lệ em hạt lệ mình
có khi rớt ở biển xanh mất rồi ?

em từng khóc giữa ngày vui
giữa đêm trăng khuyết giữa lời thơ xưa ?
ta từng khóc với thờ ơ
với em - bất tận cõi bờ thời gian...

em bưng hạt lệ lên ngàn
để xin hoá thạch đầu non một đời ?
ta cầm hạt lệ về khơi
chìm tan với biển quên trời phù vân ?

sao không úp hạt lệ gần
lên vai nhau khóc một lần rồi thôi ?


14-7-2007
hoàng lộc

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2009

đòi












ta gặp nhau mỗi sáng

ta gặp nhau mỗi chiều
ngày trăm lần được gặp
cũng chẳng là bao nhiêu !

tình anh : lòng biển lớn
yêu điên cơn sóng gào
thì từng viên đá mọn
dễ nhằm nhò chi đâu ?

hãy thu góp đời em
muôn ngàn thêm gió dữ
thổi một lần ngã nghiêng
lên biển lòng anh thử !

hoàng lộc

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2009

không thể không buồn




không thể ngó chiều nắng cứ phai

ngó hàng cây gió tạt cuối ngày
ngó mà không buồn sao ta, ngồi ngó mãi
biết quanh đời không còn ai …

không còn ai – có khi không còn cả em ?
con đường, mười năm hơn, qua hoài không quen được
ta cúi đầu, hơn mười năm đất khách
không thể không buồn chiếc áo se vai

như có lần em đọc lại câu thơ
ta viết cho người xưa - lòng nghe khó ở
không thể không buồn em không về đúng bữa
có ta cùng về chung !

cho nên tình yêu ta thường long đong
chiếc lá chao nghiêng chỉ riêng cành tưởng tiếc
em từng phân vân rồi em mới bước
và ta không thể không buồn.

hoàng lộc

Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2009

không đề










từ anh gửi chút tình này

buồn nghe đủ nặng vai gầy guộc em
lá dù gượng chiếc đầu hiên
còn run đau những trận liền gió ơi
tình anh cuối mùa thu rồi
trăm hoa cúc của vườn đời đã phai

em buồn đủ nặng hai vai
con sông cũng nặng buồn ai chảy về
bài thơ anh bỗng vô đề
mùa thu bỏ giữa tóc thề em không ?
có đành đến thế là xong
yêu thương mấy dặm mấy trùng nào xa ?

trong anh úa tuổi thu già
khói sương nỡ dạt em tà mộng xanh
thì ra cuối quãng đường tình
của anh - vẫn cứ gập ghềnh lối xưa

bước chân em bước sững sờ
hai vai đủ nặng mà chưa hết buồn.

hoàng lộc

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2009

yêu không chịu nổi


có phải tình yêu cứ gấp lên
mỗi ngày lòng lại thấy nhiều thêm
lòng anh, có khác chi trang giấy
tình, vết dầu loang đủ bốn bên

em ạ, như mưa mấy bữa rày
bốn trời căng kín những tầng mây
trời không mưa - trời không chịu nổi
thì đó, tình anh cũng ứ đầy !

anh cũng yêu không chịu nổi rồi
nước nhiều, lửa lớn, cơm đang sôi
trào - xô bật nắp vung - hơi thoát
thì khéo, tình anh phải thế thôi !

em cách xa, anh chẳng được gần
cho anh tuôn bớt những lời thân
lòng anh nhỏ quá, không kham nổi
cả một trời yêu nặng quá chừng !

hoàng lộc

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2009

hạnh phúc trăng lên




* gửi Em, để cùng vĩnh cửu
một-ngày-của-một-đời tình anh



ai nghĩ chân trời, đường viền không có thật
anh đến chân trời đây – ngày đã tắt
buồn không em, chút nắng sau cùng
anh suốt đời tìm cuối đời bắt gặp
mắt em nhoà đêm đen
giọt lệ thầm vương ngọn tóc
giọt lệ thầm chưa quen
gửi nhau niềm cơ cực !

em nửa đời chờ anh
dù chưa tin chân trời có thật
tiếng reo từ bình minh tới hoàng hôn giá buốt
không reo thì không đành

ta có nhau khi đã vắng mặt trời
môi thì thầm dạ khúc
sương đêm chìm những vai

ngó về biển xa - đừng em, đừng bật khóc
công anh một đời tìm
em nửa đời mỏi mắt
rưng rưng vầng trăng lên…

hoàng lộc