Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

mùa hạ













cho anh đứng thật buồn bên lớp học
nhìn hoang mang sau áo bé muôn trùng
ôi trời xanh để vô tình – đôi lúc
nghe mơ hồ như một buổi quen thân

và đôi lúc trên mấy tầng phượng đỏ
những ngày không nhất định cũng phai tàn
tâm hồn anh vừa giăng vài sợi nhớ
để tội tình khi thấy bé soi gương….



hoàng lộc

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2009

em mà cũng biết











em mà cũng biết làm giông bão
cũng ra tay chớp nổi mưa chìm
đã mặc tình ta ngày đói khổ
em mà cũng thế nữa chăng em ?

ta ra sức kéo đời em lại
càng kéo càng nghe nỗi dửng dưng
ta căng ta xuống từng hơi rượu
hào sĩ như ta mà não lòng

rồi em cũng biết làm đau đớn
cho cả dòng sông lẫn chiếc cầu
ta đứng nhìn sông từ sáng sớm
tới chiều - tình biết khó dài lâu

ta ra sức giữ mà không nổi
hoàng hôn mắt rượu đã mờ cay
ví em lòng có thôi giông bão
chưa chắc tình qua kiếp nạn này

em mà cũng có thời che mặt
cũng nghiêng vai trút gánh nửa đường
ta lại thuyền bơi trên nước ngược
rối bời tay lái cõi hoang mang


hoàng lộc

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2009

từ trăm năm em












từ trăm năm em – gã, sức mạnh như thần
xô dạt đời anh, xoay cả đời em lại
kể chi chút tình mong manh sương khói ấy
ta đã hết lòng chăm chút vì nhau

từ trăm năm em – gã đánh phủ đầu
nhân danh những thói lề khắc nghiệt
chỉ chén rượu miếng trầu qua quít
mà gã được vào cửa chính nhà em

gã khoách đốc ngồi tự tại an nhiên
như thể tách trà thơm không dưng mà có được
chiếc ấm pha trà đêm rồi thức suốt
chứa thêm nhiều hạt lệ của mình đây ?

từ trăm năm em – anh vốn lạc loài
như nhánh rong buồn xuôi dòng nước lũ
chỉ có tấm lòng thôi, tấm lòng quá cũ
dễ chìm tan trong gió sóng đời thường

từ trăm năm em – gã đến cầu hôn
để mặt bàn kia cần chiếc khăn trải mới
bình hoa ngày nào chỉ riêng cành tiểu muội
bình hoa sẽ hoài tưởng tiếc một loài hoa…

hoàng lộc

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2009

khi bắt đầu nỗi lo












anh chuyên đắp đê cao, ngăn mùa nước lớn

em coi khinh, tay cứ chọc lỗ rò
bên nầy con đê - tình yêu đang tuyệt vọng
nước hung cuồng, có bữa xé ra to !



hoàng lộc

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2009

mưa qua đêm Dallas












dưới mưa phố bỗng như rừng
hống lên một tiếng quạnh lòng mãnh sư
âu sầu với ngọn đèn lu
hỡi em cây quế bây giờ, hỏi ai ?

ta thêm một quãng tình hoài
là thêm một mớ tàn phai cuối đời

ầm u sấm động ngang trời
nhức xương nỗi nhớ mưa rời rã khuya
xin gìn giữ tấm lòng kia
mai sau thức dậy dựa kề - được không ?

ơi em hương quế xa rừng
biết nhau mà lại chưa từng có nhau !

24-5-03


hoàng lộc

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2009

về một lời tỏ tình









thuở vinh sang, anh lắm lời tỏ tình
đã gửi, đã cho vô cùng hào phóng
gió bay cửa ngoài ư ? chỉ cần đổi giọng
mất câu này, lại có tiếp câu kia

thời anh giàu sang, gái đẹp bộn bề
một người đi qua, đôi người khác tới
và câu tỏ tình rõ ràng vô tội
bởi nói ngàn lần chẳng hề hấn chi ai !

càng nghèo đi, lời lẽ càng hiếm hoi
như lời em nghe, mười năm anh dành dụm
cứ nhớ lại : anh đã từng ấp úng
nói mà lo lời bị gió bay vèo !

may em lặng thầm, bớt chút lòng kiêu
anh sung sướng : lời của mình…nghe được !
lòng giấy thấm như bất ngờ hút nước
nên lời tỏ tình mới bề thế trong em ?

chẳng những mười năm, phải suốt đời tìm
để thấy lần đầu tình yêu rõ mặt
anh, con ong mùa đông quí từng giọt mật
một lần cho, cho ráo cạn hồn mình

em nhận lời rồi – em phải ráng nuôi anh !


hoàng lộc

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2009

cảnh sát quấy rầy


cảnh sát vẫn thường ưa giở luật
ngã tư đèn đỏ xe không dừng
anh loay hoay đón tờ biên phạt
vừa lái xe vừa được nhớ em

nỗi nhớ dặt dìu trong gió sớm
qua khe cửa lái chạm vai người
anh un khói thuốc lên thành ngọn
lửa đóm chừng nghe ấm nụ vui

cũng bởi tờ thư em bữa ấy
sáng nay còn đựng ở trong lòng
lời thư, hạnh phúc xa - tay vẫy
xe với lòng anh chẳng muốn dừng

cãi bướng dễ gì hơn cảnh sát
hoá ra một phút bỗng gan liều
anh lơ mơ ngó tờ biên phạt
đã quấy rầy anh khi đang yêu ...

13-01-03

hoàng lộc

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2009

nắng xế


1.

lòng ta cuối nắng
với chiều lá bay
trời xưa lồng lộng
tình bao nhiêu ngày
mà như lá rụng ?

ai hát lời sầu
vang trong hồn nhỏ
ta dạt về đâu ?
trần gian gió bão

có còn nhớ nhau
hỡi người áo lụa
che trăng giang đầu ?

2.

cuối ngày nắng xế
đời ta tình ta
cũng buồn như thế

chân cầu một bóng
nhìn ta âm thầm
bên thành đá dựng
mà em xa xăm…

lòng như đã khác
người như quên người
ngày xưa ai hát
cho ta sầu đời ?

sông nào nước ngọt
em đành dong chơi ?


hoàng lộc

Thứ Ba, 7 tháng 4, 2009

mười năm tình giữ










mình phải lòng nhau từng bữa một
tới nay tình đã trải mười năm
hai người bỗng hoá ra con nít
tiếng khóc nhiều khi thiệt khó ghìm

như phía quê nhà trăng khuất lặn
nên trăng mới mọc ở quê người
vầng trăng thì vẫn vầng trăng cũ
chỉ khổ không cùng một bữa soi !

ta mãi hoài đau mùa lạc xứ
là sông xót điếng ngọn nguồn xưa
em cũng một đời như đá núi
nghe miết thâm u ngọn giá lùa

tóc cứ đầy thêm từng sợi bạc
mà sao con mắt lệ nhiều hơn ?
mười năm thương nhớ ơi ngày một
mình phải lòng nhau tới nát lòng …


hoàng lộc

Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2009

thơ mùa mưa
















gió buổi chiều thổi mỏi đời lênh đênh

qua phố lạ nghe lòng xưa đã ướt
ngó xuống bàn tay ngậm ngùi đôi mắt
ba mươi năm chút mộng cũ vơi đầy
một góc trời đứng khóc dưới mưa bay

khúc hát thương quê ai vừa cất giọng
ai có mẹ già một phương lận đận
ai có người tình một thời chia tan
cho mối sầu tôi góp tiếng xin van
xin nhánh mưa xa thôi đừng tới nữa
xin nụ môi ai im lời nhắc nhở
(nụ môi mềm như một thủa chiêm bao)

ôi mẹ nghèo trên quê nhà biển dâu
một chiếc bóng run đêm dài bất hạnh
một bóng mẹ thương thằng con đi trận
nhìn không qua mưa lớp lớp mù trời
ngọn đèn dầu không đủ ngắn đêm mưa
không đủ thắp thêm một lần hy vọng

đồng úng thủy cho hàng cây lá rụng
người yêu xưa chân đất có về thôn
kỷ niệm ngây thơ còn đủ vui buồn
em có ghé vườn nhà tôi gió bão
em có hiểu cho tình tôi trắc trở
khi tương lai bắt đầu mùa mưa

chiều quê người và chút mộng xanh xao
buồn như thế đến khi nào em hỡi
ngó một dòng sông, dòng sông mưa nổi
ngó thân phận mình lại khóc vô duyên

ngày còn xa - mưa đã lấp niềm tin.


1972

hoàng lộc

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2009

gửi theo lời dỗ

















em hờn anh cả ngày trời

xin hờn anh suốt một đời - được không ?
trái tim khốn khổ quá chừng
mới reo mà đã muốn ngừng. lạ chưa ?


đời tình anh với đời thơ
hắt hịu từ thuở đèn khô cạn dầu
mỗi lần gõ cửa mai sau
là lần gặp cõi ban đầu lãng quên


đã như nắng tỏ sương chìm
trắng đen nào nỡ làm em dỗi hờn ?
em ghen với một đời buồn
em ghen với cái-chẳng-còn được sao ?


hoàng lộc

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2009

thơ trước cổng nhà thờ













làm gã thất tình sao lại vô duyên ?

ta đến trước cổng nhà thờ, hỏi Chúa
chẳng lẽ Chúa khinh ta đầy hơi rượu
bỗng dang tay trên thập tự - e dè ?

bảy năm qua, ta còn được quay về
cố xứ là đây – sao chừng xa lạ ?
những tai ương tay đời kia vẫn thả
rất dịu dàng mà tội kẻ làm thơ !

trong hồn ta thường gặp bóng em xưa
như tiếng động đã vì nhau buổi ấy
em không nhớ vì lòng chưa được mấy
chớ tình đi ai chẳng gọi đôi lần ?

ngựa thì kêu không hết nỗi thăng trầm
em thì có nghe chi từng điệu khổ
để sang nay một mình ta với Chúa
ta say mèm – Chúa ngoảnh mặt sầu tư

em với đời kể đã bảy năm dư
đâu dám trách như một điều bội bạc
Chúa cũng muốn trao em cho người khác
nên dĩ nhiên ta làm gã thất tình

có gì buồn hơn cái buồn thân danh
mà rượu đắng cứ ngùi lên mắt đỏ
để sáng nay một mình ta đứng ngó
dặn trăm lần : em của một đời riêng …

làm gã thất tình sao lại vô duyên
ta hỏi rượu - rượu càng không biết được
ngày dâu biển ta mới vừa sống sót
mà tang thương kia phải chịu ơn người !

hoàng lộc