Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2009
của ngày đầu tháng giêng
có ai sống với tình như anh đâu ?
dẫu buổi chiều cùng em đã vào năm ngoái
tháng giêng mới - lòng anh hoa cải
con bướm lần khân hút sạch nhuỵ vàng
hãy còn dài cơn bấc muộn mùa đông
thổi tạt đời anh nghiêng ngã …
anh ở cái thời đâu còn nhỏ dại
giọt lệ khó ghìm rớt vội xuống trang thơ
buổi chiều cùng em đã vào năm ngoái
mà sợi tóc khô cuộm mắt tới bây giờ
vẫn muốn dặn em - muốn dặn nhau :
chẳng phải với tình là điều chẳng phải !
như tháng giêng lòng anh hoa cải
hút sạch nhuỵ vàng, con bướm bay đi …
hoàng lộc
Thứ Tư, 28 tháng 1, 2009
để thành chánh quả
anh dần dần xa các thứ nghiện ngập
anh từ từ kiêng những điều không nên
chẳng hạn anh xưa là tay hiếu sắc
bỗng hoá hiền khô từ ngày yêu em…
(hèn chi dẫy đầy dòng tu khổ hạnh
vì chút thiên đường mà xơ xác trăm năm !)
anh đã trời trồng giữa chiều nắng muộn
khi áo em qua bất ngờ dỗi hờn
anh đấm ngực mình từng hồi đau thốn
khi mắt em vừa chớm dấu nghi nan…
(hèn chi quá nhiều nhà sư ép xác
vì cái niết bàn mà khổ cắn răng !)
anh cũng từng bỏ uống không cần ăn
tự giữ mình qua từng câu nhật tụng
cũng biết kêu trời những đêm thức trắng
để tạ ơn tình cho anh cơn ghen…
anh không vì Chúa Kitô – vì Đức Phật
(hỡi các nhà tu - cứ việc đi tìm !)
nhưng anh tin phải ốm đòn, phải hành xác
thì mới được thành chánh quả trong em !
hoàng lộc
trượng phu buồn bã
mà ta phách lối cả đời
trượng phu sao chẳng có thời vinh qui ?
trăm lần đi vạn lần đi
chân không bước mỏi lại về tay không !
mắt em buồn đã quá chừng
hình như lệ trắng đêm ròng vừa khô
lạnh rồi ngọn gió ngày xưa
sóng xiêu dạt suốt đôi bờ thời gian
mà ta không ngớt điêu tàn
cơn say khép nỗi hàm oan dọc đường
ngoảnh nhìn phố cũ mù sương
lòng khi lại nỗi cuống cuồng vì em
phù du chăng một ước nguyền
dòng sông nào chắc con thuyền về xuôi ?
tai ương là chuyện từ trời
run tay thục nữ đau đời trượng phu .
hoàng lộc
Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2009
thơ đầu năm
muốn được cùng em kề bên năm mới
chụp một tấm hình giữ lại mùa xuân
muốn gửi về em đồng tiền mừng tuổi
vốn liếng đời anh (may mắn đôi lần !)
chẳng được cùng em ngồi đón giao thừa
nụ hôn ngàn trùng gió khuya thầm lặng
soát lại kho lòng ít nhiều yêu mến
cũng rất khiêm nhường : năm bảy trang thơ
chừng ấy, em cho chừng ấy - bao giờ
phải giọt tình thơm tan hòa trong rượu ?
uống một chút buồn, đau mùa trăng cũ
những thứ riêng mình, hết thảy phôi pha
anh của phương này - em phía nào xa
đành nỡ khi không chân trời góc biển
chỉ có tấm hình ngày đầu lưu viễn
mái tóc phiêu bồng cũng đã hoa râm ...
hoàng lộc
Thứ Hai, 19 tháng 1, 2009
về một thời yêu ghen
thời yêu xưa anh đã chẳng cần ghen
như biết trước những gì không thể mất
ôi tuổi trẻ, nghĩ thừa hơi lắm sức
cái đẹp nào cũng chắc ở tầm tay
đôi ba người con gái ghé lòng đây
bấy cao ngạo chưa hề quên đấy hẳn ?
tình một thuở buộc đời ai thức trắng
bởi một đời khó gặp đứa bằng anh ?
thời yêu nay anh bỗng sợ cho tình
như biết trước những gì không giữ nổi
khỏi tuổi bốn mươi, tay chừng ngắn lại
để ngoài tầm đến cả chút tư riêng…
từ bữa dồn tiếng động bước chân em
dẫu lì lợm cũng nghe lòng nổi gió
tình chợt đến như chưa lần được có
vì như em - đời chẳng bấy lăm người !
ở những đàn ông trên dưới bốn mươi
cái chững chạc bên ngoài hơn á thánh
yêu sâu lắng - bất ngờ hơi trái tính
và ông ghen, em biết đó : vô thường !
ai biểu ngày tóc áo cứ phô trương
cứ tươi mát qua mỗi lần họp bạn
thấy lũ bướm hào hoa, anh phát ngán
nghĩ tình này có bữa mất như chơi !!!
hoàng lộc
Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2009
chiều ở thành phố đá
1.
anh mù mây với phố
và chiều mù sương
anh đến trễ chừng vài trăm năm
khi người thiếu nữ da đỏ đã lao mình
từ đỉnh phố xuống nơi người cô yêu bị giết
bị giết bởi bộ tộc cô
anh ấy vừa yêu vừa chiến đấu
và chết vì chiến đấu
bỏ lại một tình yêu
bao nhiêu người đến nơi cô gieo mình
ngó trời chiêu niệm
anh cũng đứng nơi ấy
nhìn vực sâu và muốn hỏi em một lời…
2.
bên đỉnh thành phố đá
là chỗ đặt nhiều ống nhòm cực đại
có thể nhìn thấy bảy tiểu bang của Hoa Kỳ
anh cũng thử nhìn
thấy tiểu bang nào cũng giống nhau
tuyệt không thấy tiểu-bang-em !
anh hiểu ra : muốn thấy được em
chỉ cần nhắm mắt.
3.
đoàn người đến thành phố đá càng đầy
anh bỗng cùng với phố mù sương.
rocky city, chattanooga
5-2008
hoàng lộc
anh mù mây với phố
và chiều mù sương
anh đến trễ chừng vài trăm năm
khi người thiếu nữ da đỏ đã lao mình
từ đỉnh phố xuống nơi người cô yêu bị giết
bị giết bởi bộ tộc cô
anh ấy vừa yêu vừa chiến đấu
và chết vì chiến đấu
bỏ lại một tình yêu
bao nhiêu người đến nơi cô gieo mình
ngó trời chiêu niệm
anh cũng đứng nơi ấy
nhìn vực sâu và muốn hỏi em một lời…
2.
bên đỉnh thành phố đá
là chỗ đặt nhiều ống nhòm cực đại
có thể nhìn thấy bảy tiểu bang của Hoa Kỳ
anh cũng thử nhìn
thấy tiểu bang nào cũng giống nhau
tuyệt không thấy tiểu-bang-em !
anh hiểu ra : muốn thấy được em
chỉ cần nhắm mắt.
3.
đoàn người đến thành phố đá càng đầy
anh bỗng cùng với phố mù sương.
rocky city, chattanooga
5-2008
hoàng lộc
Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2009
tháng chạp
anh với gió lang thang chiều tháng chạp
nỗi thương thân vừa bật cánh chim rời
mùa đông bảo những tầng mây xuông thấp
đành áo em mờ, giạt - tóc se vai ?
ai biết rõ cảnh đời đôi lứa ấy ?
mãi riêng cây,lại khổ chẳng liền cành
như kiếp trước chưa một lần nhớ thấy
mà hẹn thề trong mắt đã đinh ninh !
qua lối cũ buồn kia chừng sẵn đợi
nghĩ khô vàng ngọn tiểu cúc đầu sân ?
em đơn chiếc giữ gìn riêng tiếng gọi
để anh xin lui tới được bao lần ?
tình rối chỉ gỡ từng hồi đã mệt
mắt quen cùng sớt tiếp giọt chua cay
trời lại tiếc một mùa đông sắp hết
còn bất ngờ lạnh suốt cả chiều nay...
hoàng lộc
nỗi thương thân vừa bật cánh chim rời
mùa đông bảo những tầng mây xuông thấp
đành áo em mờ, giạt - tóc se vai ?
ai biết rõ cảnh đời đôi lứa ấy ?
mãi riêng cây,lại khổ chẳng liền cành
như kiếp trước chưa một lần nhớ thấy
mà hẹn thề trong mắt đã đinh ninh !
qua lối cũ buồn kia chừng sẵn đợi
nghĩ khô vàng ngọn tiểu cúc đầu sân ?
em đơn chiếc giữ gìn riêng tiếng gọi
để anh xin lui tới được bao lần ?
tình rối chỉ gỡ từng hồi đã mệt
mắt quen cùng sớt tiếp giọt chua cay
trời lại tiếc một mùa đông sắp hết
còn bất ngờ lạnh suốt cả chiều nay...
hoàng lộc
chiều lang thang trên quê người
ta về đâu cho đủ một ngày qua ?
đôi chút nắng rớt trên hè phố rộng
thân yếu đuối vẫn một đời một bóng
buồn vu vơ đốt thuốc để mà vui
nỗi nhớ nào vừa cháy đỏ trên môi ?
đã muốn khóc như một thằng trẻ dại
giấc mộng cũ cũng lâu rồi lở dở
nghĩ vô tình cái sự nghiệp còn xa
đọc sách làm thơ chỉ phỉnh lừa ta
thân thế đó vẫn vô cùng hèn mọn
(bởi dối trá để dỗ dành hy vọng
ngày lang thang mới rõ lối đi nhầm !)
mẹ quê xa ơi tóc trắng âm thầm
đêm mưa bấc mãi chong đèn che gió
những con đường xưa em còn đứng ngó
sợi tay mềm không giữ nổi loài chim
ta dối đời dối mẹ dối tình em
chiều xuống phố quê người nghe nắng chết
một ngày của ta - một ngày đã hết
khi trái sầu vừa lớn giữa tay không…
hoàng lộc
Thứ Tư, 14 tháng 1, 2009
thêm một dã tràng
cho dẫu rằng mong manh
cũng một lần hạnh phúc
như lần ai được ngọc
không giữ nổi cho mình
để thù dai - dã tràng
mấy ngàn năm lấp biển
giữa sâu thẳm đại dương
về đâu loài ngọc hiếm ?
biển thế mạnh vô cùng
ngọc kia nào trả lại
dã tràng ơi - hoài công
những ngàn năm thua mãi !
*
tình, khác chi ngọc hiếm
đời, khác chi biển sâu
em vẫn là của biển
chứ của gì anh đâu !
(cho dẫu rằng mong manh
cũng một lần hạnh phúc)
anh chẳng được tình em
chưa có lần được ngọc
cớ sao bên đời - thêm
một con còng gió - khóc ?
hoàng lộc
cũng một lần hạnh phúc
như lần ai được ngọc
không giữ nổi cho mình
để thù dai - dã tràng
mấy ngàn năm lấp biển
giữa sâu thẳm đại dương
về đâu loài ngọc hiếm ?
biển thế mạnh vô cùng
ngọc kia nào trả lại
dã tràng ơi - hoài công
những ngàn năm thua mãi !
*
tình, khác chi ngọc hiếm
đời, khác chi biển sâu
em vẫn là của biển
chứ của gì anh đâu !
(cho dẫu rằng mong manh
cũng một lần hạnh phúc)
anh chẳng được tình em
chưa có lần được ngọc
cớ sao bên đời - thêm
một con còng gió - khóc ?
hoàng lộc
Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2009
hỏi người đi dạy
chiều nay người đi dạy về
thấy hồn ta dựng bên hè phố không ?
học trò người dạy thật đông
có tên nào giống ta không, hỡi người ?
học yêu thương suốt một đời
vẫn sông nước bỏ, vẫn trời gió bay
chiều nay, người hết một ngày
khi thành phố cũ lên đầy mù sương
khi về qua những con đường
thấy hồn ta, tượng-đá-buồn đó không ?
hoàng lộc
mưa lập xuân
Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2009
tình anh
Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2009
thơ đêm
từ đi, khắc khoải chuyện về
canh đêm nào cũng lòng quê lòng mình
ngọn đèn không đỏ không xanh
mà sao ngọn tóc trắng cành thu mưa ?
ơi em là cõi đợi chờ
trời xa, hỏi tự bao giờ mây bay ?
ít nhiều kỷ niệm trên tay
vẫn y nguyên giọt lệ đầy, còn chung
từ đi, hỏi kỹ tấm lòng
cả đời chưa chắc buồn xong nỗi buồn
ta là em của yêu thương
em là ta của mỏi mòn trong nhau
của ai nhà rộng phố giàu
ta như quen phải cúi đầu nhớ quê
trong đêm, mắt thử ngó về
thương con mắt vẫn bốn bề gió đêm
hỏi mình, gặp phải lời em
hỏi em, gặp chính trái tim của mình
ta như quen phải làm thinh
mà sao còn muốn bật thành tiếng kêu ?
hoàng lộc
Thứ Tư, 7 tháng 1, 2009
cái bụng của nàng
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)