Thứ Tư, 30 tháng 4, 2008

giữa cái-đôi-miền


ơn em gửi một tay cầm
một môi ngoan với mắt đầm lệ vui
cho ta lại biết thương đời
lại ung dung đứng ngó trời hoàng hôn

nghe ra giữa cái-không-còn
thiên thu là chút linh hồn bụi bay

mai chiều ngó lại bàn tay
có khi môi mắt còn đầy lệ xưa?

bước ta - những bước không ngờ
ra đi là đã tìm mơ cõi về
bóng ngày vội nắng vàng hoe
đường gian nan mỏi chia lìa rồi em

thiên thu giữa cái-đôi-miền
bàn tay vẫy tiếng chiều im xuống hồn

9-05 



hoàng lộc

tôi bỗng mồ côi




khi được chú tôi bịt khăn chế lên đầu
tôi thắp nén hương trên bàn thờ mẹ.
lời than bật ra - (tiếng gào thơ dại) :
mẹ ơi - ba đã chết rồi !

khi tôi quì cúng cơm cha tôi dâng dĩa bún xào
ngước nhìn linh vị tấm lòng xốn đau,
thương mình bất hiếu lần đầu
trong đời tôi mời cơm cha !

chính lúc trở về - tôi bỗng mồ côi
(ôi tôi cũng có ngày mất cha mất mẹ !)
tay bưng bát hương, chân trần cát xé
tôi khóc ròng cùng nghĩa trang....

cha mẹ trên bảy mươi mà tôi còn long đong
cha mẹ trên tám mươi tôi đành lạc xứ
mẹ tôi yên nằm khi tôi cuối bể
cha ngoài chín mươi, tôi không kịp về !

mất mẹ cha rồi tôi có còn quê ?
tôi có còn em mịt mù thị xã ?
mồ côi - ơi mồ côi - sao tôi đến thế ?
gió hút chiều nghiêng con mắt hỏi trời ....

11-3-08
hoàng lộc

thơ tình viết ở Hội An


ta thật sự muốn đứng hoài một chỗ
mà ông trời cứ đẩy mãi ta đi
và em cũng một đời như gió núp
tóc bay mây thổi suốt buổi anh về

ngày xuân cuối hết hoa - dù hoa ẩn nguyệt
để nghìn trùng cơn gió, nỗi niềm xưa
mẹ già ta đã yên nằm trong đất
quê nhà đây - sao vẫn nhớ quê nhà ?


đến rong bèo còn tấp bến sông Hoài
ta bước mỏi - quay nhìn không dấu bước
mẹ già ta đã tìm qua cõi khác
cố hương còn chỉ một nửa cố hương

phố cũng rồi chỉ nửa phố rêu phong
em, câu cổ thi - nghiêng hồn thục nữ
như vẫn đợi ngó theo mùa trăng cũ
mà trăng đành chỉ sót nửa vầng trăng

ta có muốn đứng hoài đây một chỗ
em có núp một đời như ngọn gió
cũng ngậm ngùi ông trời bắt ta đi
cũng tóc bay mây trắng buổi anh về ...

3-05
hoàng lộc

thơ trên chuyến về




* qua đông kinh, nhớ thời đông du

người nữ tiếp viên thơm đông kinh
long lanh mắt trời sâu đến thế
bước giữa quê cô, đau quê mình
ta tóc trắng kỳ ngoại hầu cường để

** đêm tân gia ba,
thưa cùng ông lý quang diệu

khuya - lỡ đường - ngó sững quê ông
sao ta bỗng nhớ khan cao bá quát
lẽ nào muốn sinh lòng làm giặc
khi lắm điều muốn nói - chẳng còn vua
ông cười ta đã không thể người xưa ?

*** bay trên biển việt

mỏi mắt dòm qua cửa kính che
biển thân quen dưới lớp mây kề
năm năm một nỗi đời lưu xứ
mũi nghếch lòng run ngửi gió quê

**** phố gái sài gòn

em chạy dream II, tay trong găng
mắt bỏ ngoài, mũi miệng sau khăn
em sợ bụi đường , em sợ nắng
hỏi làm sao em đánh hơi anh ?

***** khi đến hội an

tiếng em như mãi kêu thầm
và anh sau những năm năm lại về
mắt nhoà giọt nắng sân quê
bóng cây cất giữ lời thề còn xanh

1997

hoàng lộc

chỗ ngồi đã mất













thời học trò - chiếc ghế dài - ngồi chung
thời dạy hoc - đứng, ba hoa trước bảng
thời làm quan - nằm chưa ngay lưng
đã ở tù, ngủ nền đất ẩm ...

chỗ ngồi - đời cho anh, vô dụng
anh có ngồi đâu ? - anh chẳng được ngồi !

em tìm anh - mỏi cả một đời ?
gặp - em hiểu cả đời anh cũng mỏi
bốn chiếc ghế nhà em - gian giữa
một chiếc - anh ngồi, không thể ngồi lâu

chiếc ghế anh ngồi dẫu chịu ơn nhau
mà tình yêu em cho anh, lầm lỡ ?
khi đứng dậy, nghe lòng dặn nhỏ :
gian giữa nhà em, không có chỗ anh ngồi !

anh bước đi - mỗi bước bồi hồi
đời rộng thế mà người ngồi quá chật
chiếc ghế của anh rõ ràng đã mất !

một chỗ ngồi làm khổ trăm năm
khi anh buớc đi những bước sau cùng
...

trưa - thồ hàng lên dốc,









cong lưng chịu lửa mặt trời
cong hồn đựng mộng cong đời đựng em
xe trèo qua dốc chưa quen
ta trèo chi giữa cũ mèm tháng năm ?

ở đây có tiếng kêu thầm bờ môi,
con mắt, cái cằm hào hoa...
để rồi thở chẳng còn ra
mồ hôi tuôn chút xương da cuối cùng

em chờ cuối dốc đời không ?
đừng trông bên ấy mà trông bên này
ghé giùm anh dưới hàng cây
con chim vừa hót nghe đầy tiếng em ...

1989

hoàng lộc

di chúc









hãy giúp tim anh thêm máu cho đời
khi ngừng đập cõi đa tình oan nghiệt
tay mười ngón ăn năn đừng vuốt mắt
tóc sông dài hãy chảy hết sau lưng

đủ giân hờn để đủ thấy khoan dung
bởi khóc lóc chỉ rầy rà cố xứ
ví một chút tài hoa mà bất tử
hãy mỉm cười - như từng đã - về anh

lo toan chi về những cánh thư tình
có đốt cháy cũng không hề trắng sạch
nghìn trang giấy hoá ra là cổ tích
lâu lâu buồn giở lại đọc mà chơi

đã tới ngày phải yên ổn về xuôi
dẫu lá rớt gặp ngay dòng nước ngược
còn nhớ thuở cùng kề vai hạnh phúc
thì cong lưng đau đớn bớt cho giùm

tình thân nào bỏ lại với người dưng
dẫu bất nghĩa tính đâu lần thăm viếng
đừng nỡ ngó long đong từng kỷ niệm
sau quan tài cát bụi ấy - cần chi !

phố của em xin vừa phải sầu bi
bước thật chậm để khuây lòng rả mỏi
dừng một phút cũng quay đầu ngó lại
mái tình buồn trên mảnh đất chôn nhau

rồi tuỳ em - cứ chửi rủa vài câu ....


hoàng lộc

những tưởng







anh những tưởng còn em trên lối cuối
quay lại nhìn thăm thẳm những ngày qua
đã cô độc không còn nơi cô độc
làm sao anh biết tình còn tình mất
sớm hôm đành không thể được kề vai


anh những tưởng hàng cây rồi phải mọc
cho con đường bớt nắng bớt mù xa
đồi vẫn cao và lũng thấp không ngờ
anh tìm đâu chỗ ven đường nghỉ mỏi
còn em không mà dịu dàng tiếng gọi?


những tưởng về đêm nhờ trăng sao
dẫn anh đi trong đầm đầm ngọn gió
trăng sao thương mắt anh ướt nhoà
lệ cho em không kịp ngừng chảy
thút thít nào - chỉ cũng một anh nghe


và những tưởng có thể trầm mình
cho xong đời sông oan khổ được giết anh
như được dìm cánh bèo lầm lỡ


ôi - nhưng sông vẫn phải chảy một mình
anh vẫn phải đi một mình
(thà như cánh bèo hồn nhiên trôi nổi)
với hư vọng còn em trên lối cuối
để nghe hoài thút thít một phù sinh ...


10-05


hoàng lộc

bài sinh nhật







em thích đuổi thời gian để tuổi không về
xin đuổi giùm anh những bóng tàn phai ?

chén trà thơm cho anh mừng sinh nhật
(chén trà thơm không thể sớt chia cùng)
ngồi với gió, ngó hiên đời lá rớt
gặp lại mình đâu đó giữa nhân gian

em có thể dự phần xô cánh cửa
để còn nhau nguyên vẹn phía bên ngoài?
tình sinh sau đẻ muộn cứ đau hoài
anh nuôi nấng làm sao cho hết kiếp ?

anh không thể cạn chén trà sinh nhật
khi hỏi lòng chưa ngớt nỗi chia tan
khi cúi đầu đếm bước mỏi hoàng hôn
đã xao lãng , đã mơ hồ tiếng gọi ?

thêm một tuổi - gửi về em một tuổi
ví còng lưng - đâu chắc đã vì nhau
bởi muà trăng sẽ khuất lấp sau đồi ...
bởi gió cứ thổi oan từng ngọn trắng
anh rối bời sợi tóc lúc nghiêng vai ....

11-05

hoàng lộc

những lúc cần nhau


em như ở cạnh đời tôi
khổ đau cùng với ngọt bùi xẻ chia
em như bụi chuối sau hè
cho tôi có một trời quê lặng tờ
ơn tình khơi tự dòng xưa
con sông chảy đục bất ngờ lại trong

nơi đây mùa lá không còn
tiêu sơ thì đã mái hồn tiêu sơ
tôi yêu trong phút từng giờ
bếp cam ếm lửa lòng chưa cháy bùng
em giùm thăm hỏi tình không
đêm qua Chúa cũng hài đồng rồi em

những điều nói đã nhiều thêm
những điều không nói còn riêng được gì ?
cho dù không nói mà nghe
thảm thương là những ước thề tự dưng

biết đời không ngớt phù vân
biết mình có phút giây cần nhau chưa ?


25-12-05


hoàng lộc

thỏ thẻ tình nhân





ôi gã tình nhân gần đất xa trời
cầm trái tim thơ dật dờ cuối biển
con mắt mờ sương nhập nhoà điểm hẹn
một tiếng thở dài suốt cõi nhân sinh

ta mãi hoài đi cho hết đời tình
em vẫn chờ trông nhọc nhằn mộng mị
còn chiếc giếng nào thơm hồn Trọng Thuy?
khi áo Mỵ Châu trắng rợp đường về?

có những làn hương khốn khổ chia ly
từ những loài hoa chưa từng nở kịp
ta ngó vầng trăng lo tình mù biệt
em vẫn ngạt ngào bên cửa

trăm năm ơn của nổi chìm - già đầu tình nhân
tóc phất phơ reo trong chiều biển độngthế,
hình em đâu cho ta chiếc bóng
để được yên vui khi phải xa trời ....

muà Valentine 06

hoàng lộc

Thứ Tư, 9 tháng 4, 2008

Có một phần đời









phần đời tôi gửi bên em
phần đời em có đáp đền cho tôi ?
cớ chi lại nhớ thương người
tóc - nghe sợi bạc nói lời sợi xanh

con chim ngày lạ reo cành
tiếng vui đụng phải lòng mình buồn xo
khi không lại muốn gọi đò
để tin để chắc mình chưa lỡ đường

phần đời tôi lắm tai ương
phần đời em có bình thường mãi không ?
bởi lo nước chẻ đôi dòng sông
quên cả chuyện bềnh bồng bèo trôi

bên em có một phần đời
nghĩ qua chưa khỏi cái thời chia tan

hoàng lộc